Hàn Chỉ chỉ cần một phát đã bắt được tay Vân Liệt Diễm, thuận thế ôm nàngvào ngực. Hắn rời khỏi môi nàng, thấp giọng nói bên tai: “Ta phải rangoài xử lý vài chuyện, sau khi trở lại ta sẽ lấy nàng. Nàng ngoan ngoãn ở lại Vân gia, không được rời đi. Có Vân Phụng Khải, bọn người kia sẽkhông dám động tới nàng. Tối đa ba tháng, nàng hãy ngoan ngoãn chờ ta ởđây, không được chạy loạn. Nếu ta trở về mà không thấy nàng, nàng sẽchết chắc! Mộc Miên ở trong tay Vân Phụng Thiên, ta đã phái người đếnbảo vệ rồi, sẽ không còn nguy hiểm nữa. Chiếc nhẫn này là tín vật của“Mạt Nhật”, cầm lấy nó, nàng sẽ là nữ chủ nhân của “Mạt Nhật”. Tất cả“Mạt Nhật” đều là sát thủ, bọn họ sẽ nghe theo sự điều khiển của nàng.Ta phải đi rồi, nhớ kĩ lời ta!”
Hàn Chỉ đem một chiếc nhẫn đặtvào tay Vân Liệt Diễm, sau đó hôn nhanh một cái trên trán nàng. Hắn ngay lập tức lách mình rời khỏi, biến mất ngay tại hội trường, chỉ để lạimột mình Vân Liệt Diễm còn trợn mắt há miệng đứng đó.
“Con mẹ nó!” Hàn Chỉ đi cả buổi, Vân Liệt Diễm mới từ trạng thái hoá đá mà phản ứng lại.
Chết tiệt! Nam nhân kia lại hôn nàng! Muốn chết sao?
Tuy nhiên, nàng đối với hắn cũng có một chút hảo cảm. Ở cùng một chỗ thì... cũng không tệ lắm! Quan trọng nhất là, nam nhân kia lại là thủ lĩnh“Mạt Nhật”. Rống rống... Có mùi ngân lượng!
Suy nghĩ thoang qua một chút, nàng nắm chắc chiếc nhẫn trong tay. Chậc chậc... cũng nặng đấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897764/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.