Vân Liệt Diễm kinh hãi, suýt nữa cắn vào đầu lưỡi mình. Nàng há miệng nhưng không nói được lời nào.
“Tráng sĩ… tục ngữ nói “cứu một mạng người còn hơn xây bảy tháp Phù Đồ”. Ngươi nếu xây bảy tháp Phù Đồ rồi thì sau khi chết nhất định có thể vui cườinơi cực lạc. Ngươi xem, cái này là lão thiên gia đã thay ta báo đápngươi rồi. Lấy thân báo đáp, coi như không có đi! Dù sao, ta đã là nữnhân đã có chồng, tái giá đúng là không nên” Vân Liệt Diễm cười khan hai tiếng, khoát khoát tay áo với người nọ. Choáng! Người này không phảicường đạo chứ? Mẹ ơi! Còn lấy thân báo đáp, cái này có thể tùy tiện hứahẹn sao?
"Chuyện sau khi chết sao ta biết được?" Đôi mắt phượng của hắn híp lại, mang theo một chút nghiền ngẫm.
Khóe miệng Vân Liệt Diễm giựt giựt. Nàng không phải không thừa nhận, namnhân nàng tuy tướng mạo bình thường nhưng đôi mắt kia lại rất mị hoặc,còn mang theo một chút mông lung. Nhìn xem, nàng thậm chí còn cảm thấyánh mắt của hắn giống như được vẽ ra.
“Ngươi chết thì đương nhiên sẽ biết được thôi” Vân Liệt Diễm nói thầm. Nàng thật đúng là não tànrồi, làm sao lại cảm thấy xú nam nhân này rất có sức quyến rũ. Tuy rằngvõ công của hắn xác thực là rất soái.
“Nàng cảm thấy có thể giếtđược ta?” Nam nhân kia dường như rất hưởng thụ cảm giác Vân Liệt Diễmnằm trong lồng ngực mình, ngón tay thon dài xẹt qua gương mặt nàng, mang theo sự lạnh buốt khiêu khích.
Đúng, lạnh buốt!
Tay của hắn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tu-di-nang-cua-mau-than-hoa-than/2897714/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.