Thư Lộng Ảnh bị ý nghĩ của mình làm cho kinh sợ, y áp chế gợn sóng trên mặt, trêu chọc nói: “Ngươi còn chưa biết rõ thân phận của ta mà đã an bài ta bên cạnh người rồi! Đại hiệp thật đúng là phóng khoan a.”
“Cứ cho là ngươi có mưu đồ riêng thì có thể làm được gì? Ta đương nhiên không cần để trong lòng.” Tần Phong nhìn vết thương trên ngược y.
Thư Lộng Ảnh giờ đã vô lực phản kháng nên y chỉ châm chọc vài câu là xong. Với Tần Phong mà nói thì cũng không đau không ngứa...
Người này dễ dàng bị hắn đả thương như vậy, hẳn không phải giáo chủ Thần Nguyệt Giáo đâu.
Hơn nữa y tựa như có ân với hắn, dưỡng y thì có làm sao? Hắn chỉ là đang toàn lực báo ân.
Đột nhiên cảm nhận được khí thế bá đạo trên người Tần Phong phát ra, Thư Lộng Ảnh không còn hứng thú nói chuyện, quay đầu nhắm mắt làm ngơ. Mặc cho người kia đang đưa mắt đánh giá mình.
Thư Lộng Ảnh cố ý giả trang bệnh nhược nhưng y lại quên rằng cái túi da này thật sự rất xuất sắc a.
Mỹ nhân tức giận nhắm mắt dựa vào cạnh giường mặc người xâu xé, bất kỳ ai nhìn thấy đều không tránh khỏi cảm thấy ngứa ngáy, huống chi là người có 'tiền án' như Tần Phong.
Hơi thở nóng bỏng đột nhiên phả vào mặt.
Môi bị ngậm lấy, ngấu nghiến sinh đau!
Thư Lộng Ảnh vốn đang nhắm chặt mắt lập tức mở ra, đôi đồng tử thiển sắc tràn đầy tức giận.
Mẹ nó, đúng là chó không đổi được tính ăn phân!!!
Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trong-anh/1789576/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.