Thư Lộng Ảnh không biết được rằng mình đã ngủ bao lâu, ngay cả lúc y bắt đầu ngủ là lúc nào cũng không biết.
Lúc tỉnh lại thì y liền phát hiện có một hài tử đang ghé vào mép giường ngủ say, trong lòng Thư Lộng Ảnh thầm kêu không tốt, y chưa kịp nói cái gì liền hôn mê như chết, sợ là đã dọa sợ Tần Phong.
Thư Lộng Ảnh nhích nhích thân mình, người bên mép giường lập tức tỉnh lại, khi nhìn thấy y thì đáy mắt tức khắc nhiễm nét vui mừng, nhưng sau đó lại mặt không biểu tình, vô bi vô hỉ khàn khàn hỏi: “Sư phụ tỉnh rồi, có cảm thấy chỗ nào không thoải mái?”
Thư Lộng Ảnh nhìn đôi mắt Tần Phong chằng chịt tơ máu, y có chút đau lòng muốn kéo hắn qua nhìn một lát nhưng lại nghĩ đến tình cảnh mâu thuẫn giữa y và Tần Phong lúc bấy giờ, ý niệm vụt tắt, lắc đầu nói: “Vi sư không sao, đây là nơi nào, tới Thiên Cơ cung rồi sao?”
Tần Phong rót cho y một chén nước, thanh âm khàn khàn vô lực: “Ân, ngày thứ hai ngươi hôn mê, Khổng thành chủ liền mang người tìm tới. Nếu không, chỉ với cuồng phong bạo tuyết đó, đồ nhi, đồ nhi thật sự không biết nên làm gì cho phải…”
Thư Lộng Ảnh còn chưa kịp mở miệng thì Tần Phong đã đứng dậy rời đi: “Sư phụ đã ba ngày chưa ăn cơm, ta đi chuẩn bị một ít thức ăn mang qua đây, tiện thể thông báo cho Khổng thành chủ rằng ngươi đã tỉnh, nhờ hắn mời đại phu qua nhìn ngươi một lát.”
Tần Phong sợ hãi, sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trong-anh/1789553/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.