Sau khi Từ Trình thì hắn lập tức xuống tầng hầm điều tức nội thương, kiếm khí của đối phương quá lợi hại, lục phủ ngũ tạng của hắn dường như bị chấn thương không nhỏ nhưng cũng không có vết thương trí mạng nào, xem ra là người kia không có sát ý nên hắn mới có thể tránh được một kiếp nạn. Nhưng nếu đối phương có sát ý thì hắn… Từ Trình nhịn không được sợ hãi, trong thiên hạ này thế nhưng còn có người có sức mạnh to lớn như vậy! Hắn tự nhận mình trên giang hồ cũng là một cao thủ, nhưng so với người này thì hắn quả thực chỉ là huỳnh hỏa so với nguyệt hoa! Ngay cả Khổng Nhiễm trước kia chỉ sợ cũng không phải là đối thủ của y! Hiện giờ đang là lúc giang hồ phân loạn, quần hùng tranh quyền, đột nhiên xuất hiện một nhân vật như vậy, giang hồ chỉ sợ sẽ phải xoay quanh người này! Từ Trình một bên điều tức, một bên nghĩ chuyện giang hồ, đột nhiên một hạ nhân vô cùng lo lắng vọt thẳng về phía hắn hét lớn: “Phó thành chủ, phó thành chủ không tốt!!” Bỗng nhiên bị người khác đánh gãy suy nghĩ, hơi thở của hắn có hơi hơi loạn, ngực Từ Trình tức khắc căng thẳng, thiếu chút nữa đã phun ra một ngụm máu. Một chưởng đánh người kia văng vào vách tường, trợn mắt giận dữ: “Ai cho phép ngươi xuống đây?” Hạ nhân kia ngã xuống mặt đất, ho ra vài ngụm máu nhưng gã cũng không để ý, quỳ gối dập đầu với Từ Trình: “Phó thành chủ, thật sự không tốt. Khổng, Khổng thành chủ hắn, hắn, không thấy hắn đâu!!” …… Lúc hồ ly nhìn thấy Thư Lộng Ảnh, nó thở phào một hơi thật lớn, bổ nhào vào lòng Thư Lộng Ảnh: “Ký chủ làm tốt lắm!” Thư Lộng Ảnh vẻ mặt không thể hiểu được: “Ngươi làm sao vậy?” Hồ ly khó có lúc quên mất hình tượng cao lãnh ngạo kiều, ở trong lòng Thư Lộng Ảnh cọ tới cọ lui: “Không có việc gì không có việc gì, bổn hệ thống chỉ là đang cao hứng.” Hủ Thi lão nhân chỉ vì si tâm vọng tưởng, mấy trăm năm nay không ngừng nghiên cứu cách đột phá thế giới này. Mà cách đột phá đó chính là Cốt Ngọc đang treo trên Tần Phong! Vật đó là vật thuộc về người đại khí mà lão đã nói, sau khi nhận chủ, nó sẽ đem khí vận khí chuyển qua người chủ nhân nên lời Hủ Thi lão nhân nói cũng không sai, có được Cốt Ngọc là có được thiên hạ quả không sai! Cốt Ngọc cũng coi như là vật giữ gìn pháp tắc của thế giới này, có cùng tính chất với Thư Lộng Ảnh, đều giúp đỡ Tần Phong xưng bá giang hồ. Chính là vì có cùng tính chất nên Cốt Ngọc mới có thể đả thương Thư Lộng Ảnh. Ngược lại, Thư Lộng Ảnh cũng có thể phá huỷ Cốt Ngọc. Nếu Thư Lộng Ảnh bị Hủ Thi lão nhân thuyết phục, giết Tần Phong đoạt Cốt Ngọc thì lịch sử sẽ xuất hiện hỗn loạn, Thần Sáng Thế có khả năng sẽ trực tiếp tiêu hủy thế giới này. Đây là điều mà hồ ly không muốn thấy nhất. May mắn là Thư Lộng Ảnh không có cái ý nghĩ xằng bậy này. Hồ ly trong lòng tràn đầy an ủi cọ cọ ngực Thư Lộng Ảnh, gặp ký chủ này quả là may mắn! Thư Lộng Ảnh không biết hồ ly đang nghĩ lung tung cái gì, chỉ cảm thấy nó cọ cọ làm y thật sự không thoải mái, nắm lấy cổ hồ ly cổ kéo ra sau đó ném nó lên vai. Mắt đào hoa nhìn về phía Tần Phong cách mình không xa, Thư Lộng Ảnh thầm đánh giá, tỷ lệ cơ thể cực hảo, bộ dáng đương nhiên là tuấn mỹ, đáng tiếc hắn lại luôn lạnh nhạt như băng hàn. Sau khi ra khỏi ảo cảnh, Tần Phong có chút xa cách y, điều này làm y có hơi sốt ruột. Vốn dĩ ỷ vào chuyện mình cứu hắn vài lần, hơn nữa Tần Phong cũng ỷ lại y như vậy nên Thư Lộng Ảnh vẫn luôn cho rằng Tần Phong sẽ đi cùng mình. Nhưng nhiều lần trải qua, ý nghĩ này trong lòng Thư Lộng Ảnh cũng có chút dao động, có lẽ y ở trong lòng của Tần Phong không có quan trọng như y từng tưởng tượng... Ngẫm lại cũng phải, Tần Phong tương lai là bá chủ giang hồ, sao có thể vì một ít tư tình mà ảnh hưởng đến hành vi của hắn? Hơn nữa y lại mê người như vậy, xác thật là không có gì đáng tin. Thư Lộng Ảnh cúi đầu, suy xét thủ đoạn cưỡng chế… Hiện tại sức mạnh của Tần Phong vẫn còn thấp như vậy, y chỉ càn dùng hai tay là có thể bắt hắn đi, nhưng Thư Lộng Ảnh lại nghĩ đến lần gặp mặt đầu tiên giữa y và Tần Phong lúc ở Di Hồng Viện, Tần Phong bị tên buôn lậu đánh đến game over nhưng hắn vẫn một mực cắn răng không rên một cái nào. Nói cách nếu cưỡng chế hắn thì ngược lại sẽ không có hiệu quả. Ý tưởng này rất nhanh được Thư Lộng Ảnh bỏ qua. Hồ ly ghé lên vai Thư Lộng Ảnh, nó biết y đang lo lắng cái gì, trong đầu nói lên vài chủ ý hỗ trợ: “Ký chủ, ta có một đề nghị.” Thư Lộng Ảnh nhướng lông mày: “Đề nghị gì?” Hồ ly hiên ngang hất cằm: “Đem mị lực của ngươi ra, để Tần Phong để ý tới ngươi!” Thư Lộng Ảnh khóe miệng giật giật. Hồ ly tiếp tục nói: “Ngươi xem hiện tại ngươi và nam chủ không phải đều có cùng một tâm tư muốn truy người trong lòng sao?” Thư Lộng Ảnh lảo đảo một cái. Hồ ly thiếu chút nữa đã bị y vứt đi, móng vuốt bám chặt quần áo Thư Lộng Ảnh, ngoài miệng bực bội nói: “Không phải sao?! Ngươi muốn Tần Phong đi theo ngươi, Tần Phong lại muốn trở về Cổ gia! Đó không phải là 'ngươi hy vọng hắn yêu ngươi, nhưng hắn lại yêu một người khác' sao?! Tình huống như vậy, ngươi chỉ cần bày ra mị lực của mình, so với những hành động trước đây của ngươi hiệu quả hơn nhiều! Ngươi nếu thành công để Tần Phong nhận ra rằng đi theo ngươi tốt hơn trở về Cổ gia thì hắn tự nhiên sẽ đi theo thôi!” Thư Lộng Ảnh nghe hồ ly giải thích, dở khóc dở cười: “Hai chuyện này sao có thể giống nhau?” Hồ ly dù sao cũng là một hệ thống, chỉ có thể phân tích khách quan rồi tổng kết nên nó cũng sẽ đem chuyện tình yêu và mấy cái đó nhập lại làm một mà nói ra. Thư Lộng Ảnh tuy cũng chưa trải qua mối tình nào khắc cốt ghi tâm nhưng y cũng biết một chút, chuyện tình yêu vĩnh viễn đều không có đạo lý, vì vậy chỉ khách quan mà nhìn qua thì khó có thể hiểu được bản chất của tình yêu. Y đã từng xem qua một ví dụ, nhà gái rõ ràng rất yêu nhà trai nhưng ngoài mặt lại làm bộ như không để ý, chờ khi đối phương tuyệt vọng rời đi mới không kiềm chế được mà khóc nấc lên. Tuy Thư Lộng Ảnh cảm thấy không thể hiểu được nhưng cũng chứng thực tình cảm thật sự là không nói lý. Hồ ly không phục: “Có cái gì mà không giống nhau? Sau khi Tần Phong biết ngươi tốt thế nào, hắn còn không theo ngươi sao?” Thư Lộng Ảnh biết hồ ly không thể lý giải, nên y cũng không nói nhiều nữa. Hoặc là chính y cũng không rõ ràng lắm. Tuy rằng đời trước y thật sự không tồi nhưng về mặt tình cảm vẫn có chút trống rỗng. Sau khi tới thế giới này, vì nguyên nhân hoàn thành cốt truyện mà y cũng chưa từng gần nữ sắc, càng đừng nói đến chuyện trải qua tình cảm. Tuy rằng lời hồ ly nói làm y dở khóc dở cười, chính là, những gì hồ ly nói cũng có một phần có đạo lý, trước kia y cũng từng có suy nghĩ giống vậy. Thư Lộng Ảnh vốn dĩ muốn triển khai bản lĩnh của mình dọc đường đi để Tần Phong chậm rãi thay đổi ý nghĩ nhận sư phụ của hắn. Hiện giờ xem ra nên nhanh chóng phô bày cái tốt để Tần Phong hoàn toàn rõ ràng. Nếu Tần Phong vẫn không muốn thì y vẫn còn có thời gian để tính toán bước tiếp theo. ============================== Tác giả có lời muốn nói: Ta thật mong thời kỳ mệt mỏi này có thể qua đi, chỉ cần gõ đôi câu là đã mệt rã rời, thật sự muốn cho mình một cái tát…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]