Nam tử chất phác nhìn hồ ly từ lúc nào xuất hiện trước mắt gã, trong lòng có chút hoảng sợ.
Gã là người tập võ nhiều năm, một chưởng kia có bao nhiêu uy áp? Một chưởng đó, thư sinh văn nhược dùng toàn bộ sức lực đều không thể lay động được. Mà con hồ trước mắt này lại chỉ trong thoáng chốc đã làm lệch hướng đi của chưởng phong.
Con hồ ly này rốt cuộc là gì?
Tần Phong còn chưa kịp từ khiếp sợ bình tĩnh lại, bên cửa lại truyền đến vài tiếng hô đau đớn cướp đi sự chú ý của hắn. Tần Phong nhịn không được nhìn qua.
Chỉ thấy nam tử yếu đuối mong manh thong thả ung dung đứng trước cửa sổ, cánh tay mềm như bông đánh bay bảy tám người đang vây lấy y!
Trên bầu trời dần dần lộ ra ánh nguyệt quang, mây che trăng từ lúc nào đã tan đi hết, ánh trăng thanh lãnh chiếu lên gương mặt của người nọ, gương mặt bình phàm mang ý cười ôn nhu: “Nếu không uống trà, ta liền không lưu các ngươi.”
Hồ ly ngạo khí mười phần không biết từ khi nào đã đến bên cạnh thanh y nam tử, ngoan ngoãn nằm trên cổ y, đôi mắt thon dài bễ nghễ nhìn toàn bộ người trong phòng.
……
Trời sắp vào thu ban đêm gió lạnh phơ phất, ánh trăng thanh lãnh chiếu lên nóc nhà càng hiển hiện rõ không khí lạnh lẽo.
Tần Phong vác theo hành lý thi triển khinh công không quá thuần thục chạy theo Thư Lộng Ảnh, trên trán lộ vài phần mồ hôi mỏng.
Bọn họ đang đi đến cửa thành, vừa rồi sau khi Nguyệt Ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trong-anh/1789514/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.