Thư Lộng Ảnh chưa bao giờ cảm thấy chuyện giúp Tần Phong là thua thiệt với y. Y cứu Tần Phong, bất quá là cứu chính bản thân y mà thôi.
Nếu thật sự muốn đòi cái gì công bằng, y hẳn là không nên để Tần Phong phát hiện sự tồn tại của y mới đúng. Ân nhân cứu mạng là tự y mình xuất hiện, đổi lấy cảm kích của Tần Phong.
Thư Lộng Ảnh từng nhìn qua cả đời của Tần Phong, còn bé đã tang phụ thân, không bao lâu lại tang bằng hữu, phàm là người đối tốt với Tần Phong toàn bộ đều bị cái quy luật ghê tởm của thế giới này cắn nuốt, chỉ dư lại những ác nhân nơi đó kêu gào.
Những trắc trở cùng cừu hận làm Tần Phong thay đổi, đông thời cũng trở nên cường hãn, tâm cũng chậm rãi khép lại, không lưu được người nào khác, y tin tưởng, khi Tần Phong thành công thống trị võ lâm thì trong lòng hắn chỉ sợ duy nhất tin tưởng một mình hắn.
Lại nói vẫn là y một mình ích kỷ, không cam lòng làm người ngoài cuộc ở thế giới này, mệnh của Tần Phong là y tự lấy mệnh của mình đổi lấy, bá đạo để lại bóng dáng của mình trong lòng hắn.
Lúc thấy Tần Phong dùng ánh mắt ỷ lại nhìn mình, Thư Lộng Ảnh cảm thấy thỏa mãn, y ích kỷ như vậy, còn dám mong Tần Phong báo đáp sao?
Lúc nghe thấy thọ mệnh của mình chỉ còn lại mười năm, y thật sự ngây ngẩn cả người. Chính là khi cẩn thận ngẫm lại, cũng không có gì đáng để bi ai a.
Vô luận là dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trong-anh/1789503/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.