"Cho nên, ở thế giới kia Thư Phong vẫn là đã chết?" Thư Phong chỉ nhận thức được điểm này, Bạch Miêu vẫy vẫy cái đuôi: "Cũng không phải, chỉ là vì điện giật nên làm cho đại bộ phận thân thể bị tổn thương." Nói cách khác chính là sắp chết, nếu như không có người phát hiện thì rất có khả năng y sẽ hư thối ở phòng bếp. Thư Phong cảm thấy thật không tốt, tuy y có thể ở thế giới này tiếp tục làm một người ưu tú, nhưng sự tình quá mức đột nhiên, có loại cảm giác mê mang mơ hồ. Số 10086 không cho y tiếp tục mê mang, móng vuốt động động, máy tính bảng liền phát ra ánh sáng chói lóa, cuối cùng biến thành ngọc trụy Tàn Nguyệt. "Thỉnh ký chủ tiến hành buộc định cùng hệ thống, bằng không chỉ bằng một mình ký chủ sẽ không hoàn thành được trọng trách giữ gìn tình tiết lịch sử." Thư Phong có loại cảm giác bị lừa, không tiếp nhận ngọc trụy trước mắt, cảnh giác hỏi: "Không phải nói thân thể này là thân thể phụ của ta sao, vì cái gì còn muốn hoàn thành trọng trách giữ gìn tình tiết lịch sử?" Bạch Miêu nghẹn họng một chút, sau đó có chút nóng nảy ở giữa không trung đánh vài quyền. "Nói như thế nào đây, mỗi một thế giới đều dựa theo suy đoán của Chúa Sáng Tạo để lịch sử phát triển, nếu lịch sử xuất hiện hỗn loạn thì thế giới sẽ tự động gạt bỏ ngọn nguồn gây hỗn loạn." Thư Phong mờ mịt. Bạch Miêu có xu thế tạc mao: "Chính ngươi đã can thiệp vào tình tiết của 《Thần Nguyệt》làm thân thể này chết đi!" Thư Phong hiểu được: "Hình như có chút minh bạch, tình tiết chính là cái gì, vì cái gì nhất định phải buộc định, không buộc định có được không?" Bạch Miêu hừ lạnh một tiếng: " Tình tiết chính là những gì vai chính trãi qua, chỉ cần cuối cùng vai chính bình định giang hồ liền không sai biệt lắm. Bất quá đừng tưởng rằng đây là việc đơn giản, thế giới này cùng thế giới ngươi sống không giống nhau, nơi đây tôn sùng vũ lực, ngươi nếu không buộc định với bổn hệ thống thì tùy tiện một người cũng có thể bóp chết ngươi." "Ý của ngươi là sau khi buộc định với ngươi, ta liền có thể bảo mệnh, không bị những người này giết chết?" Thư Phong nhìn về phía tả hộ pháp bị hệ thống đạp trên mặt đất. Bạch Miêu ngạo kiều gật gật đầu: "Không chỉ có thế, sau khi buộc định, bổn hệ thống có thể cho ngươi lựa chọn một tuyệt thế thần công, đại biểu những người kia tuyệt không phải đối thủ của ngươi." Thư Phong nghĩ tới tiểu mập mạp ngốc nghếch kia, vì thế liền đáp ứng, nhận lấy ngọc trụy Tàn Nguyệt: "Tiến hành buộc định như thế nào?" Sau khi buộc định y có thế báo thù cho tiểu tử ngốc kia. Bạch Mao nhìn y nói: "Nhỏ máu của ngươi lên đó là được." Thư Phong gật đầu, không giống như trong tiểu thuyết cắn đầu ngón tay, y trực tiếp đem ngọc trụy áp lên miệng vết thương trên vai. Rõ ràng nơi này có máu, còn cắn đầu ngón tay thì chính là tên ngốc. Bạch Miêu khóe mắt giật giật, thầm nghĩ: gặp ký chủ này đúng là vận cứt chó a, phải biết rằng huyết lưu càng nhiều, buộc định càng cao, khả năng sử dụng đặc quyền cũng càng nhiều. Lúc trước cũng đã từng buộc định với một ký chủ, ngài ấy chỉ tích một giọt máu, kết quả là 5% năng lực hệ thống cũng phát huy không được. Ngọc trụy Tàn Nguyện trong suốt lóng lánh tại thời điểm chạm vào dòng máu thì nhàn nhạt phát ra ánh sáng, có thể thấy được ánh sáng từ màu trắng chuyển thành hồng nhạt, sau đó là màu đỏ tươi. Thư Phong cảm giác trên vai có một cổ ấm áp bao lấy, đau đớn chậm rãi nhẹ bớt, miệng vết thương thế nhưng bắt đầu khép lại. Thứ tốt, Thư Phong bình luận. Chờ miệng vết thương hoàn toàn khép, ngọc trụy Tàn Nguyệt cũng thay đổi bộ dáng, biến thành một khối đá đỏ sậm, còn hơi hơi nóng. Chỉ là...... trên vai đột nhiên xuất hiện một nhánh hoa là như thế nào...? Trên vai Thư Phong có hơn hai đóa hoa Mạn Châu Sa* đỏ hồng yêu dã, còn có một con bướm đỏ nhẹ nhàng bay lượn, da thịt trắng nõn càng làm nổi bậc vẻ yêu mị quyến rũ. (*Hoa Mạn Châu Sa còn được gọi là hoa Bỉ Ngạn) Bạch Miêu nhận ra sự nghi hoặc của Thư Phong, hừ hừ giải thích: "Đây là bổn hệ thống tự mình thiết kế ký hiệu buộc định, đẹp đi." Thư Phong khóe miệng giật giật, bất quá hiện tại không phải thời điểm truy cứu cái này, Thư Phong nhìn về phía thi thể của tiểu mập mạp: "Hiện tại có thể cho ta thần công gì?" Bạch Miêu nhìn theo ánh mắt của Thư Phong, cũng không vô nghĩa, móng vuốt tứ chi ở không trung vung lên. Một trận lóe sáng, Thư Phong nhìn thấy một giao diện Bạch Miêu trong suốt. Bên trên có tư liệu của hai người. Nhân vật: Thư Lộng Ảnh. Tuổi: 12. Thân phận: thiếu chủ Thần Nguyệt Giáo. Kỹ năng: không. Nhân vật: Thư Mặc. Tuổi: 14. Thân phận: lâu la Thần Nguyệt Giáo (tương lai danh quan Cúc Hoa Lâu). Kỹ năng: Mị Công ( Nguyệt Hoa hương). "Sao lại có tư liệu của Thư Mặc, chẳng lẽ hắn không chết?" Thư Phong lên tiếng hỏi. Y đã xem qua《Thần Nguyệt》, đối với tên Thư Mặc y quen thuộc vô cùng. Từ chương mở đầu đến khi kết thúc đối nghịch với vai chính là một cái vai phản diện, trong tiểu thuyết viết chính là quan nhi tàn nhẫn độc ác, diện mạo quyến rũ mỹ lệ, có một thân thần công xuất thần nhập hóa, chính là Nguyệt Hoa hương. Cho nên ngay từ đầu xuyên qua tới thời điểm này, đối mặt với một tên tiểu mập mạp trắng nõn, Thư Phong không hề nghĩ tới bọn họ là cùng một người. Đời sau có ai biết phản diện Thư Mặc hồng nhan họa thủy tại thời điểm này lại là một tên tiểu mập mạp ngu si. "on~" hệ thống quái dị kêu lên:" Thư Mặc chân chính đã chết, hơn nữa là bởi vì ngươi mà chết, cho nên ngươi cần phải thay thế hắn tiếp tục sống sót." Thư Phong nhướng mày: "Có ý gì?" Hệ thống ho khan một tiếng: "Ý là, ngươi là Thư Lộng Ảnh, cũng là Thư Mặc. Vốn dĩ nếu là người qua đường Giáp chết thì không gì nhưng cố tình lại là Thư Mặc, hắn trong sách sử ở đây cũng được coi là một nhân vật có tầm ảnh hưởng lớn, lại vì ngươi mà chết, cho nên......" Thư Mặc trong sách là một nhân vật bi kịch, bởi vì những gì đã trải qua khi còn nhỏ nên tạo thành tính cách cực kỳ tàn bạo. Lại thêm tác giả mẹ kế tàn nhẫn, dưỡng phụ của nam chính là hắn hại chết. Có lần hạ nhân chạm vào yên chi hắn thích hắn liền đem người cắt đứt gân tay gân chân, còn chuyên môn dưỡng một cái xà trì (hồ rắn),không thích ai liền ném người đó vào trong hồ. Làm một nhân vật phản diện, kết cục của Thư Mặc rất thảm, bị uy cổ độc, chết ở Lâm sơn rừng sâu núi già không người qua lại. Y rất khó tưởng tượng, một tiểu mập mạp ngây thơ như vậy đã trải qua chuyện gì mà biến thành bộ dáng tàn độc kia? Có lẽ chết đi là một loại giải thoát...... Bất quá...... "Ta đây có phải hay không cùng Thư Mặc giống nhau? Ngày thường tàn nhẫn độc ác, chuyện xấu gì cũng làm cuối cùng bị kẻ thù uy cổ độc, chết ở nơi rừng sâu núi già!" Thư Phong cao giọng chất vấn, "Hơn nữa hắn vẫn là cánh tay ngọc gối ngàn người, môi đỏ vạn người hôn, ngươi là muốn ta đi ngủ với nam nhân sao!!" Hệ thống ấp úng hồi lâu: "Kỳ thật không cần, chỉ cần biểu hiện tốt là được rồi. Ngươi chỉ cần để cho người khác cảm giác ngươi tâm ngoan thủ lạc, cho rằng ngươi đã chết ở núi sâu thì tốt rồi sao. Còn chuyện ngủ với nam nhân, Mị Công của Thư Mặc có thể tạo ra ảo giác, ngươi không cần tự mình làm." Nói thật đơn giản. Thư Phong cũng biết mình không có biện pháp, nếu như không thay thế Thư Mặc sống sót, cốt truyện liền lệch đi, cuối cùng chính là bị gạt bỏ. Cưỡng bách bản thân bình tĩnh lại: "Vậy ngươi nói thần công đâu." Vốn dĩ Thư Mặc không cần chết, theo nguyên tác thì người chết là Thư Lộng Ảnh, không ai làm khó hắn, sau đó còn sống tốt. Nhưng bởi vì Thư Phong xuyên vào, hơn nữa hệ thống vì ham chơi mà tới chậm một bước, kết quả chính là như vậy. Hệ thống thấy Thư Phong không có giận chó đánh mèo, thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Ngươi chọn kỹ năng của Thư Lộng Ảnh đi." Thư Phong tiến lên, theo chỉ huy của hệ thống, nhìn về phía kỹ năng đang phát sáng. Giao diện nhảy ra mấy cái lựa chọn. 1. Thần công: Quỳ Hoa Bảo Điển Tóm tắt: Muốn luyện thần công này, trước tiên tự cung. Hiệu quả: Thây phơi ngàn dặm, máu nhuộm ngàn sông, nếu bị công kích nam nhân sẽ biến thành thái giám. Thích hợp với đám nam nhân không thích thái giám và nữ hán tử. 2. Thần công: Hà Đông Sư Rống. Tóm tắt: sư tử Hà Đông rống một tiếng, quân tử sợ hãi run run. Hiệu quả: Thiên địa chấn động, mưa rền gió dữ, người bị công kích da dẻ nứt nẻ, mất đi năng lực chiến đấu. Thích hợp với đám người sống hơi bị lâu, giới tính không việc gì. 3. Thần công: Nguyệt Hoa Trọng Ảnh. Tóm tắt: Phơi phới như trên không cưỡi gió, xênh xang như cánh vỗ lên tiên*. (* Bản dịch của Phạm Sĩ Vy. Nguyên văn "Phiêu phiêu hồ như di thế độc lập, vũ hóa nhi đăng tiên" là một câu trong bài "Tiền Xích Bích phú" của Tô Chức.) Hiệu quả: Thiên địa tĩnh mịch, nguyệt quang vạn trượng, người bị công kích khí huyết không thông nội công mất hết, mất đi năng lực chiến đấu. Thích hợp với đám người thích giả chính nhân quân tử. Thư Phong hung hăng run một cái, "Quỳ Hoa Bảo Điển"? Mẹ nó, loại võ công này nên thất truyền mới phải, đem người biến thành thái giám, này cũng quá ngoan độc a...... Còn " Hà Đông Sư Rống "...... Còn thiên địa chấn động, mưa rền gió dữ, cuồng phong là khẩu khí, mưa to là nước miếng đi. Đem người rống đến da thịt nứt nẻ, ghê tởm không? Ghê tởm không? Còn cái thứ ba, Nguyệt Hoa Trọng Ảnh, không tồi a, nhưng chưa từng nghe qua. "Bạch Miêu, " Nguyệt Hoa Trọng Ảnh " này so với " Quỳ Hoa Bảo Điển " cùng " Hà Đông Sư Rống " thì thế nào?" Thư Phong nghe thấy Bạch Miêu một tiếng ngạo kiều hừ hừ: " " Nguyệt Hoa Trọng Ảnh " là võ công bí tịch Chủ Thần tạo ra ở thế giố này, so với võ công ở Trái Đất chỉ có hơn chứ không kém." Một bộ dáng như rất lợi hại, nhưng khi liên tưởng đến "điều giáo thuộc về tiểu quan ngươi" trong cái game kia, Thư Phong do dự. Thật không đáng tin cậy a. "Thần công này có tác dụng phụ gì hay không?" Thư Phong hỏi. Hệ thống lặng im một chút, Thư Phong trong lòng có chút khẩn trương, thật sự có tác dụng phụ? "Kỳ thật cũng không thể coi là tác dụng phụ, mà là chỗ tốt." Hệ thống mở miệng, "Luyện thần công này có thể cải thiện dung mạo." Tỷ như làn da càng ngày càng trắng nõn càng ngày càng bóng loáng, thân mình càng ngày càng tinh tế mềm mại, là thần công được rất nhiều nữ nhân truy lùng. Bất quá hệ thống không nói tiếp nữa. Thư Phong nghe xong, cảm thấy không gì không tốt, liền rất sảng khoái lựa chọn " Nguyệt Hoa Trọng Ảnh ". Trong tương lai, Thư Phong hối hận không thôi. Bất quá chuyện này nói sau, tạm thời không nói. "Tách-- kỹ năng " Nguyệt Hoa Trọng Ảnh " buộc định." Nhân vật trên giao diện sửa đổi. Nhân vật: Thư Lộng Ảnh ( Thư Mặc) Tuổi: 12 ( 14) Thân phận: thiếu chủ Thần Nguyệt Giáo ( tương lai danh quan Cúc Hoa Lâu) Kỹ năng: Nguyệt Hoa Trọng Ảnh( Mị Công Nguyệt Hoa hương) Trong nháy mắt, Thư Phong liền cảm giác một cổ năng lượng nồng hậu xỏ xuyên toàn thân y. Đây là sức mạnh của " Nguyệt Hoa Trọng Ảnh " sao? "Thế giới khôi phục bình thường tiến hành đếm ngược, thỉnh ký chủ chuẩn bị sẵn sàng." Giao diện biến mất, trở về thành con hồ ly trắng trước kia, nó ở không trung chậm rãi chạy về phía ngọc trụy Tàn Nguyệt trong tay Thư Phong. Trên ngọc trụy màu đỏ sẫm, tức khắc nhiều thêm một màu trắng của hồ ly ngây thơ. "10--9--" Thư Phong thân hình vừa động, vạt áo phiêu nhiên, trong chớp mắt liền trở về trung tâm đại điện. "6--5--4--" Nhìn chung quanh đánh giết người, Thư Phong dựa theo động tác hiện lên trong đầu, chậm rãi giơ lên tay phải. "2--1--" Tả hộ pháp có chút không thể tin tưởng, mắt thấy liền muốn giết Thư Lộng Ảnh, nhưng là trong chớp mắt thật giống như bị thứ gì đánh đến choáng váng. ( hệ thống vẫn có tác dụng công kích) Mà Thư Lộng Ảnh giống như là thuấn di* đứng ở trung tâm đại điện. (* Thuấn di: dịch chuyển tức thời) Trên đại điện mọi người động tác đều ngừng lại, nhìn về phía Thư Lộng Ảnh. Chỉ thấy thiếu niên trong tay như là đang nâng thứ gì, chậm rãi phát ra ngân quang. Mơ hồ ngửi thấy mùi hương hoa Nguyệt Quế, không khí chung quanh từ từ dày đặc phảng phất làm người hô hấp khó khăn. Thiếu niên thần tình lạnh lùng, nhàn nhạt mở miệng: " Nguyệt Hoa Trọng Ảnh!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]