🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau cuộc nói chuyện với Trinh Minh Hoàng hậu, trở về nhà ta thấy yên tâm hơn phần nào. Nhưng buổi tối hôm ấy, cuộc trò chuyện với Lan Nhi đã làm mọi hi vọng tan thành mây khói.



Tối đó ta trở về Cung Cồ quốc đã thấy Lan Nhi về nhà rồi. Nhưng nàng im như thóc, chẳng nói chẳng rằng câu nào. Cơm canh đã xếp ra mà nàng chẳng thèm động đũa. Ta mới bảo gia nhân đi ra ngoài hết, rồi bảo nàng:



- Người chết cũng đã chết rồi, thương tâm quá cũng đâu có làm cho nàng ta sống dậy, cũng có ích gì nữa đâu. Nên em hãy vì ta mà ăn uống vào cho khỏe. Lăn lộn bên đó hai ngày đêm rồi, giờ em vẫn không chịu ăn uống, em mà ốm đâu ra đó không phải người khổ tâm nhất là ta hay sao? Ta còn ai để dựa dẫm ngoài em nữa chứ?



Nàng vẫn im lặng, cũng chẳng khóc lóc. Mặt nàng ta đanh lại, mãi một lúc mới cất giọng:



- Nàng ta không phải là ốm bệnh mà chết. Nàng ta bị chết oan. Cái chết này đã được tính toán hết cả. Chính là để bịt đầu mối đấy Hoàng hậu.



Ta lạnh toát cả người, nói không ra hơi:



- Sao em lại nói thế, em đã nghe ngóng được gì hay sao?



- Người nghĩ vì sao em lại lăn lộn bên ngô phủ suốt hai ngày qua chứ? Em thừa biết là người chết thì đã chết rồi, chết rồi thì lăn lộn, khóc lóc đâu có ý nghĩa gì nữa. Cái chính là em muốn nhân cớ đó mà nghe ngóng xem thế

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trieu-hoang-hau-duong-van-nga/2577311/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nhị Triều Hoàng Hậu - Dương Vân Nga
Chương 16: Tương tàn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.