Thấm thoắt cũng đến rằm tháng Bảy.
Ngày Mười lăm, ta cùng Lan Nhi lên chùa Am Tiên cầu siêu cho cha con họ Đinh và bốn hạ bộ trung thành.
Từ khi cùng Toàn Nhi nhiếp chính, ta thực ra mà nói không còn thời gian để đi chùa lễ Phật nữa. Nhưng giờ ta lại muốn đi. Dù sao rằm tháng Bảy vừa là ngày lễ Vu Lan, vừa là ngày xá tội vong nhân.
Sau khi đã dâng hương lễ Phật, đọc kinh cầu siêu xong, chủ tớ lục tục đi về. Đi đến cổng chùa thì một ý nghĩ lướt qua đầu ta.
Ta đứng lại bên dưới tán cây keo đang nở hoa vàng rực rỡ suy nghĩ trong một chốc rồi quay lại bảo với Lan Nhi lúc này đang đứng sững nhìn ta chờ đợi:
- Ta muốn ở lại đây mấy hôm để ăn chay niệm Phật, cầu độ siêu thoát cho họ Đinh và những người đã khuất. Em hãy về báo để Phó Vương cùng Hoàng Thượng lo liệu mọi việc triều chính. Cũng không cần nói rõ lý do, chỉ cần báo ta sẽ ở lại chùa tĩnh dưỡng mấy hôm rồi ta sẽ về là được. Rồi em qua cung Cồ Quốc mang một số vật dụng cá nhân cần thiết lên đây cho ta. Nhớ chọn những đồ thanh đạm và đơn giản thôi rồi trở lên đây cho sớm.
- Như vậy có được không Thái hậu? Bỏ bê hết tất cả mà ở lại chùa như vậy thật sao? Em nghĩ..
Lan Nhi bỏ lửng câu nói khi thấy ta đã dứt khoát quay lưng đi trở lại chùa. Nhưng nàng ta vẫn lừng khừng chưa muốn rời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-trieu-hoang-hau-duong-van-nga/2577302/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.