Thiên Bảo khẽ cười, đôi môi chỉ hơi rung lên chứ không cười thànhtiếng. Chiếc xe màu đen kia chạy xuyên qua không gian đen tối bên ngoài, trên xe Anh Thư không nói gì, sự im lặng này không đáng sợ nữa, cô cảmthấy nó nhẹ nhàng.
Anh Thư không hỏi Thiên Bảo đưa mình đi đâu, xe vẫn cứ chạy còn cô vẫn cứ nhìn ra ngoài ngắm cảnh đêm.
- Em không hỏi tôi đưa em đi đâu sao? - Thiên Bảo khẽ nhếch đôi môi nói.
- Em không quan tâm, em có thể theo anh đi bất cứ nơi nào? - Anh Thư cười nhẹ.
Thiên Bảo không nói nữa, vẫn lái xe trên đường. Câu trả lời của cô gái này, khiến anh cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Điện thoại Anh Thư reo lên, là Hoàng Quân gọi. Có lẽ sao khi đi vào bêntrong anh không tìm thấy cô nên gọi đây. Anh Thư nhìn qua Thiên Bảo rồibắt máy.
- Alo! Anh Thư nghe.
- Em đang ở đâu? - Hoàng Quân nói.
- Em đang trên đường về. - Anh Thư ấp úng nhìn Thiên Bảo.
- Được rồi, anh sẽ đến nhà em. - Hoàng Quân định cúp máy.
- A, khoan… anh đừng đến… em… - Anh Thư chưa kịp nói hết câu thì ThiênBảo giật máy điện thoại từ trong tay cô. - Alo, cô ấy đang đi cùng tôi,anh đến cũng không thể gặp được đâu. Mà có lẽ cả đêm cô ấy cũng sẽ không về đâu nên anh hãy ở nhà đắp chăn mà ngủ ngon. - Thiên Bảo nói xongliền cúp máy, sau đó khoá máy và đưa lại cho Anh Thư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tieu-thu-em-se-thuoc-ve-ta/1934361/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.