Tất cả mọi người tập trung phía trước sân, trời u ám giống hệtnhư tâm trạng nơi này. Con gái giương súng vào đầu mẹ mà nhắm, lại vôcùng đau đớn khi biết người mình hy sinh bản thân lừa gạt người cô yêuchỉ là lợi dụng mà thôi. Tố Tố không còn biết phải tin tưởng vào ngườinào, vì ngay cả mẹ của cô cũng không quan tâm đến mạng sống do bà tạora.
Tố Tố nhìn sang phía Tuấn Khôi, Minh Trí đang đứng mà muốn xác nhận lại một sự thật cô đã bị che giấu.
- Bác trai, người nói cho con biết con có phải con gái người hay không? - Tố Tố nắm chặt khẩu súng trên tay không dời khỏi vị trí cũ.
- Trần Minh Trí này không nói hai lời, lại càng không ăn xong chùi mépkhông nhận trách nhiệm. Con không phải con gái ta, điều này có thể chắcchắn. - Minh Trí nhìn Tố Tố mà nói, ánh mắt kiên quyết.
- Nhưvậy thì thật là tốt, con tin người. - Tố Tố khẽ mỉm cười trong nước mắt, ánh mắt lạc qua phía Tuấn Khôi. - Như vậy tình yêu của em dành cho anhlà không hề sai trái. Tuấn Khôi, em rất vui.
- Tố Tố, giao bà ta cho baba anh. Em đừng lại chuyện dại dột. - Tuấn Khôi đáp.
- Từ bé, em lớn lên chỉ biết mỗi có một mình bà ấy. Bà ấy luôn giáo huấnem thật khắc khe, học võ, bắn súng rồi lại học cách giết người bằng cách ra tay cùng với những tên phản bội tổ chức. Bàn tay của em dính đầymáu, em học cách trở thành một khuê các, sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tieu-thu-em-se-thuoc-ve-ta/1934323/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.