Sáng sớm Rin thức dậy đón ánh nắng sớm mai trải dài trên vườn hoa hồng trắng. Rin đứng trước cửa trên tay cầm một cốc nước mát chuẩn bị đón một ngày mới, trong lòng hy vọng sẽ là một ngày an lành. Một ngày mà giữa cô và Minh Trí sẽ mãi mãi cách xa.
Minh Trí cả đêm không về, cả đêm ngồi trong xe mà nhìn về ngôi nhà màu trắng mà khó nghĩ. Điện thoại Minh Trí có một hồi chuông reo.
- Alo, có chuyện gì vậy Trần Hậu?
- Thiếu gia đang ở đâu, thiếu phu nhân đang đợi thiếu gia về để ra sân bay.
- Cậu cứ đưa cô ấy ra đó trước, tôi sẽ đến kịp.
- Vâng, thưa thiếu gia.
- À, cậu điều tra cho tôi về tên cùng Rin hôm đó.
- Thiếu gia, anh cũng quan tâm đến chuyện này sao?
- Ý cậu là sao?
- Sự thật thì hôm đó chỉ là hiểu nhầm. Hà My tiểu thư và tên đó đều bị uống thuốc mê nên không hay biết gì cả.
- Cậu biết vì sao lại không nói cho tôi?
- Vì thiếu gia không hỏi!
- Trần Hậu, từ khi nào cậu lại không còn như một người anh em luôn bên cạnh tôi.
- Tôi luôn trung thành với thiếu gia, chỉ là thấy thiếu gia đi sai đường nhưng không có tư cách khuyên ngăn nên đành im lặng.
- Trần Hậu, cậu cũng cho rằng tôi lấy Tố Uyên là sai lầm.
- Chính thiếu gia cũng suy nghĩ về điều đó, Tố Uyên là một con người nham hiểm.
- Hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tieu-thu-em-se-thuoc-ve-ta/1934190/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.