Edit: Emily
Beta: Sub
Trong màn đêm đen quạch, hắn bước ra khỏi đại học Z, tưởng tượng cảnh khi Lan Tri chấm bài sẽ nhìn thấy bài thi của mình, lật sang nơi mình để lại lời nhắn cùng số di động, sau đó gọi lại cho mình, cảm giác như vợ chồng ly biệt rốt cuộc có thể gặp lại nhau. Hàn Kính vừa đi vừa nghĩ, chỉ thiếu không bật cười hạnh phúc.
Trên đời này chuyện không mong muốn thường xuyên xảy ra. Hàn Kính đem mình và Lan Tri tưởng tượng thành hai người gương vỡ lại lành, đôi tình nhân yêu nhau, thậm chí còn nghĩ đến sau khi Lan Tri gọi cho mình, mình lại vờ làm điệu làm bộ.
Đáng tiếc tưởng tượng rất tốt đẹp, thực tế lại vô cùng tàn khốc: Thời gian qua mau, đã tròn ba ngày, đều đến thứ bảy, Lan Tri vẫn không gọi điện đến.
Ba ngày a! Sinh con cũng đã sinh xong rồi! Lan Tri thế nhưng vẫn không gọi cho hắn.
Hàn Kính cảm giác ánh mắt lo lắng của mình sắp xuyên được một lỗ thủng trên màn hình điện thoại rồi.
Thứ bảy không có lớp luyện thi. Buổi sáng Hàn Kính tự hỏi trong chốc lát, rất nhanh liền ném những ý nghĩ làm điệu làm bộ của mình lên chín tầng mây. Hắn hoặc là không làm, đã làm liền trực tiếp ngồi xe hơn một giờ đồng hồ, đi tới nơi ở của Lan Tri.
Trước khi nhấn chuông hắn dừng lại một chút. Một đường nhiệt tình chạy tới nhưng khi đối mặt cánh cửa lạnh như băng thì hắn đột nhiên bình tĩnh lại.
Chạy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tien-che/2740050/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.