Edit: Emily
Beta: Sub
Biểu tình của y vẫn lãnh đạm mà xa cách, trầm tĩnh mà giảng dạy lớp của mình.
Cách giảng dạy của Lan Tri cùng với con người y như nhau, vô cùng lãnh đạm, không có biểu tình gì, cũng không kể chuyện cười.
Rất nhiều sinh viên bên dưới đều là tới để cho có, cũng không nghe quá chăm chú.
Tổng thể mà nói thì môn học này vẫn tương đối dễ hiểu. Hàn Kính cũng không ngốc, đại khái cũng có thể nghe hiểu. Nhưng hắn vừa nhìn thấy bóng dáng Lan Tri thì liền mê đắm, căn bản không nghe vào được gì.
Chín giờ kém năm phút, sắp hết giờ, có một sinh viên đi vào từ cửa sau của phòng học cạnh cầu thang, trong tay hắn còn cầm một chén canh cay lớn nóng hổi.
Đại khái hắn đã đói vô cùng, đặt mông ngồi ngay bên cạnh Hàn Kính, một bên ngẩng đầu giả vờ nghe Lan Tri giảng dạy, một bên ăn canh cay nóng.
Hàn Kính có một tật xấu, vừa nghe được mùi hành tây liền sẽ hắt hơi.
Chẳng may, người sinh viên kia là người rất thích hành tây, đôi đũa vừa đảo đều chén canh cay nóng, mùi hành tây nồng nặc bay ra.
“Hắt xì –” Lúc này Hàn Kính hắt một hơi cực kỳ lớn tiếng.
Cái hắt hơi này quá mức vang dội, khiến cho Lan Tri chú ý.
Y ngẩng đầu, nhìn về hướng Hàn Kính đang ngồi.
Đương nhiên là y nhìn thấy Hàn Kính.
Hàn Kính len lén che miệng mình lại, ngượng ngùng nhìn Lan Tri nháy mắt một cái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-tien-che/2740028/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.