Ngay tại thời khắc bắn ra, hắn thấy có một tay cái cầm một cái ly tinh xảo, đưa vào trong quần hắn, vô cùng chuẩn xác úp vào đầu dương vật của hắn, tiếp nhận toàn bộ tinh dịch do hắn bắn ra, không thừa một giọt, không cho tinh dịch của hắn làm bẩn sàn nhà.
Hàn Kính thấp giọng thở hổn hển vài cái, mới từ cơn cao trào bắn tinh lấy lại tinh thần.
Sau đó hắn liền nhận ra là Lan Tri cầm ly hứng tinh dịch của hắn.
Biểu cảm Lan Tri rất là chán ghét, đầu lệch qua một bên không nhìn tới cái ly, cầm hướng ra xa, trực tiếp đưa cái ly đựng tinh dịch cho Hàn Kính.
Hàn Kính không rõ vì sao Lan Tri làm như vậy, thuận tay cầm lấy ly, có chút nghi ngờ ngẩng đầu nhìn Lan Tri, hỏi: “Cái này…”
Lan Tri đã quay lưng lại nhặt quần mình lên, cũng không xoay đầu lại nói với Hàn Kính: “Cầm ra ngoài vứt đi.”
Đều nói mỗi khi nam nhân vừa xuất tinh xong thì đầu óc đặc biệt ngu ngốc, trong chốc lát Hàn Kính cũng nghĩ không thông cái gì. Hai tay hắn sờ sờ cái ly được làm rất tinh xảo này, không chút do dự lại hỏi: “Cái ly này không phải vô cùng đẹp sao? Không bị nứt cũng không bị mẻ, vứt tiếc thật chứ.”
Lan Tri quay lại lấy một tờ khăn giấy lau sạch sẽ hạ thể mình, nghe được Hàn Kính hỏi liền hơi nhíu mày, trả lời: “Cái ly này tôi không cần. Nếu như cậu thích thì tặng cho cậu cũng được.”
Hàn Kính nghe được lại còn thật vui vẻ, có chút không dám tin hỏi: “Anh thật không cần sao? Thật sự có thể tặng cho tôi sao?”
Lan Tri gật đầu, ánh mắt cũng không nhìn hắn, tự nhiên mặc quần vào, một lần nữa thắt lại dây thắt lưng, mặc vào áo sơ mi, yên lặng ngồi vào cái ghế sau bàn làm việc.
Hàn Kính mân mê cái ly, nghĩ thầm đây là Lan Tri tặng cho hắn, Lan Tri đối hắn thật tốt. Trong lòng hắn đặc biệt vui vẻ, liền ngẩng đầu cảm kích nhìn Lan Tri.
Lan Tri ngồi trên ghế, hai tay chống lên bàn, mười ngón tay đều vùi vào mái tóc lộn xộn, không nói không rằng mặt không biểu tình nhìn một bài luận văn đang hiển thị trên màn hình máy tính.
Hàn Kính nuốt một ngụm nước bọt, cầm cái ly cẩn thận hỏi một câu: “Giáo sư Lan, bình thường anh dùng cái ly này uống nước phải không?”
Lan Tri có lệ “Ừ” một tiếng, mắt vẫn như cũ nhìn chằm chằm màn hình.
Hàn Kính thấy đối phương có vẻ không quá muốn nói chuyện với mình, cũng rất thức thời, tự mình mặc quần áo vào.
Mặc tới phân nửa hắn đột nhiên nhớ tới một chuyện, thắt lưng còn chưa kịp cài liền thốt lên hỏi: “Ây da, giáo sư Lan! Anh đưa ly uống nước của mình cho tôi, vậy nếu anh tăng ca mà khát nước thì lấy gì uống?”
Hắn liên miên cằn nhằn nói một đống, rốt cuộc cũng làm cho Lan Tri đưa mắt từ màn hình chuyển qua trên mặt hắn.
Quần áo của y rất ngăn nắp, ánh mắt của y rất lãnh đạm, hoàn toàn khác hẳn so với hình ảnh trần truồng phóng đãng, đầy tình dục khi nãy.
Hàn Kính sửng sờ chốc lát, nhỏ giọng nói tiếp một câu: “Nếu anh không có ly uống nước, hay là tôi…”
“Cậu có thể đi rồi.” Lan Tri trực tiếp ngắt lời hắn.
Hàn Kính đang đắm chìm trong niềm vui sướng và hạnh phúc, cả người đều lâng lâng, nghe Lan Tri nói xong cũng không cảm thấy gì, liền “Ừ” một tiếng, cầm cái ly đần độn rời khỏi phòng làm việc của Lan Tri.
(Sub: chỉ biết cảm thán một câu, người ngu cũng có cái phúc của người ngu a~)
Hắn đi thang máy một lần nữa trở lại phòng bảo vệ tầng dưới cùng, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng sấm.
Tiếng sấm rất lớn, lớn tới đau cả tai, Hàn Kính mới rốt cuộc lấy lại tinh thần.
Hắn làm Lan Tri, Lan Tri không cự tuyệt, ngoại trừ cố gắng đè nén tiếng rên rỉ ra thì toàn bộ quá trình đều rất hợp tác với hắn, phối hợp hắn.
Nhưng sau khi Lan Tri bắn xong, lập tức đối hắn rất lãnh đạm: Không cho hắn bắn trong thân thể y, không cho tinh dịch của hắn làm bẩn sàn nhà, rất chán ghét muốn ném cái ly kia, thậm chí còn đuổi hắn đi.
Cái này là tại sao chứ?
Hàn Kính ôm ly, đem toàn bộ quá trình hai người khi nãy nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần, càng nghĩ càng nhiều, càng nghĩ càng thấy buồn.
Không lẽ là chê vật kia của mình không đủ dài? Không đủ lớn?
Thật ra Hàn Kính cảm thấy của mình cũng đủ lớn và đủ dài lắm rồi. Hắn đã từng lén so với diễn viên vai công trong GV thì tự thấy cũng không có nhỏ hơn họ.
Như vậy khẳng định là Lan Tri chê hắn thời gian không đủ lâu, kỹ thuật không đủ đa dạng!
Hôm nay Hàn Kính đúng là bắn sớm hơm so với mọi khi một chút. Nguyên nhân là do hắn thấy Lan Tri trần truồng nên quá kích động, phút chốc liền không nhịn được.
Hàn Kính nghiêm túc tự kiểm điểm bản thân, sau đó đem cái ly được Lan Tri tặng rửa sạch sẽ, để lên bàn. Lại nhanh chóng lấy ra một đĩa phim GV, chăm chú nhìn học hỏi vài lần.
Lần đầu tiên hắn xem GV không phải để thủ dâm mà là để học hỏi kinh nghiệm trong đó.
Cứ như vậy trong trận mưa tầm tã vào sáng sớm, hắn trốn trong căn phòng nhỏ của mình nhiều lần bấm dừng, tua phim qua lại, tự mình tìm tòi, rút kinh nghiệm, thái độ vô cùng nghiêm túc, chăm chỉ, như một học sinh hiếu học.
Vì Lan Tri mà học hỏi, hắn cảm thấy rất hài lòng, rất mãn nguyện.
Hắn nghĩ lần làm tiếp theo này Lan Tri nhất định sẽ nhìn hắn với ánh mắt khác xưa vì kỹ thuật hắn đột nhiên tăng mạnh!
Nhưng rất nhanh Hàn Kính phát hiện ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng.
Đó là Lan Tri dường như không hề có ý muốn cho hắn cơ hội thứ hai để làm y.
Lan Tri đối Hàn Kính vô cùng lãnh đạm.
So với lúc trước còn lãnh đạm hơn.
Mỗi khi y ra vào tòa nhà căn bản đều không nhìn Hàn Kính, tựa hồ hoàn toàn quên mất chuyện đêm đó của hai người.
Có đôi khi Hàn Kính không nhịn được, bản thân tiện hề hề đi từ phòng bảo vệ ra ngoài, làm mặt tươi cười chào hỏi: “Giáo sư Lan, đi làm sao?”
“Giáo sư Lan, tan sở sao?”
“Giáo sư Lan, ngày hôm nay không tăng ca sao?”
Lúc trước hắn làm như vậy, mặc dù Lan Tri không nói tiếng nào, nhưng vẫn hướng hắn lễ phép gật đầu.
Thế mà hiện tại hắn chào hỏi như vậy, Lan Tri giống như kẻ điếc vậy, căn bản không có bất kỳ phản ứng gì, không nhìn hướng hắn cũng không hướng hắn gật đầu, coi Hàn Kính tựa như không khí vô hình vậy.
Như thế này là cảm giác thất bại vô cùng lớn.
Hàn Kính không biết rốt cuộc mình đã làm sai chỗ nào, muốn hỏi Lan Tri nhưng Lan Tri lại không để ý đến hắn. Hàn Kính không thể làm gì khác ngoài việc mỗi ngày thừ người nhìn cái ly kia.
Có lẽ đêm đó Lan Tri chỉ là nhất thời xúc động mới xảy ra quan hệ với mình? Có lẽ…Cõ lẽ Lan Tri căn bản không thích nam nhân?
Nếu như Lan Tri căn bản không thích nam nhân, mình tương tư đơn phương như vậy không phải không tốt sao!
Hàn Kính càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng khẳng định suy nghĩ của mình.
Lan Tri nhìn qua cấm dục như vậy, nghiêm túc như vậy, chắc chắn sẽ không thích nam nhân!
Y…Đêm đó…chỉ là quá mệt mỏi…chỉ là…áp lực quá lớn…nên mới làm chuyện không suy xét như vậy…
Y đối với mình, à không, đối nam nhân, đối chuyện phòng the, căn bản là không có bất cứ hứng thú nào!
Hàn Kính nghĩ nghĩ liền vô cùng thất vọng.
Lan Tri dường như cực kỳ bận rộn, mỗi ngày tăng ca tới nửa đêm mới một mình lẻ lo vội vàng rời khỏi tòa nhà, thần tình vô cùng mệt mỏi, rã rời.
Hàn Kính thất vọng thì thất vọng, nhưng vẫn không nhịn được rình xem hành trình của Lan Tri.
Có một lần Hàn Kính nhìn thấy bóng lưng cao gầy của Lan Tri rời tòa nhà vào lúc một giờ sáng, lúc đó thật sự có một loại ý muốn phạm tội, hận không thể không để tâm bất kỳ thứ gì, trực tiếp đẩy Lan Tri ngã xuống mặt đất, cởi áo sơ mi cùng quần, hung hăng làm.
Tất nhiên Hàn Kính vẫn còn sót lại chút ý chí.
Nếu Lan Tri không hề cấm dục thì tốt biết mấy! Nếu Lan Tri thích nam nhân thì tốt biết mấy! Y nhất định sẽ thích nhục bổng lớn của mình! Nhất định sẽ hưởng thụ những kỹ thuật phòng the mà mình cố tình học vì đối phương! Nhất định sẽ luyến tiếc – không nỡ rời khỏi mình! Nhất định sẽ vô cùng chủ động và nhiệt tình với mình.
Hàn Kính nuối tiếc nghĩ, rất nhanh lại qua một tuần.
Đêm đó Quách Kiệt lại tới tìm hắn.
Khuôn mặt hắn hồng hào, biểu tình vô cùng hưng phấn.
Hàn Kính nghĩ thầm Quách Kiệt chắc vẫn là vì chuyện hợp tác với mình để trộm cắp, thật ra mấy ngày này hắn bị Lan Tri làm cho hồn vía đảo điên, chuyện đó còn không suy nghĩ cẩn thận, nên cũng không nói thêm gì, trước mở cửa phòng bảo vệ, dẫn Quách Kiệt đang hưng phấn lạ thường đi vào.
“Đầu gạch, anh hỏi chú em chuyện này.” Vừa vào cửa Quách Kiệt liền ồn ào.
“Chú em có phải thích cái người giáo sư Lan gì gì đó đúng không?” Hắn dáo dác hỏi.
Hàn Kính bị người khác đoán trúng, liền chột dạ, nhưng ngoài miệng vẫn phủ nhận: “Anh nói bậy bạ gì vậy?”
Quách Kiệt liền cười khan một tiếng, vỗ vỗ vai Hàn Kính: “Chú em thôi đi! Một chút tâm tư đó của chú anh còn nhìn không ra sao? Hôm đó vốn chúng ta đang trò chuyện thật tốt, chú thấy giáo sư Lan gì đó đi vào, mắt đều tái, ngay tới anh cũng không để ý, trực tiếp xông ra gọi người ta. Sau đó người ta đi cùng một lão già, sự ghen tuông trên mặt mày đều có thể dùng để làm khoai tây chiên rồi!”
Hàn Kính không thể làm gì khác hơn ngoài hắc hắc cười gượng hai tiếng, không thừa nhận cũng không phủ nhận.
Quách Kiệt nhích sát lại: “Đầu gạch, chú em có nhớ ngày đó anh nói nhìn y và lão già kia rất quen mắt không?”
Hàn Kính “Ừ” một tiếng.
“Đầu gạch, chú em thật có phúc!” Quách Kiệt thần bí cười, “Anh đi về suy nghĩ cả tuần lễ, rốt cuộc nhớ ra anh đã từng gặp qua hai người đó ở nơi nào rồi!”
Hàn Kính bị hắn nói đến tâm ngứa, hơn nữa thật tâm thích Lan Tri, nhịn không được liền hỏi, “Rốt cuộc anh đã gặp qua ở nơi nào thế?”
Lúc này Quách Kiệt lại thừa nước đục thả câu: “Anh mày nói Gạch à, chuyện lần trước anh để chú suy nghĩ sao rồi?”
Vốn Hàn Kính cũng đang do dự rốt cuộc có nên làm hay không, lại bị hắn lấy bí mật của Lan Tri ra làm mồi dụ, liền thiếu chút không vững lòng, trả lời: “Trước hết anh cho tôi xem một chút anh có biết thật không?”
Quách Kiệt nhướng mày: “Mẹ nó, chúng ta cùng ngồi tù qua, gốc gác của Tứ béo anh, mày còn không biết sao! Mày còn sợ anh gạt mày hay sao chứ!”
Vừa nói hắn vừa lôi điện thoại di động của mình ra, vừa muốn mở, nghĩ lại vẫn là không yên tâm, liền nhìn bốn phía một chút, hỏi: “Đầu gạch, phòng bảo vệ này của mày có cách âm không?”
Hàn Kính bị hắn cứ cả kinh nhất chợt khiến cho không nhịn được: “Anh có cái con mẹ gì thì mau nói đi?”
Quách Kiệt cũng không tức giận, cười nói: “Chuyện này của anh là kinh thiên động địa, ảnh hưởng tới ba bốn người tuyệt đối không thành vấn đề.”
Sau đó hắn đứng lên, gọi Hàn Kính đi vào bên trong phòng gác cửa, lại vô cùng cẩn thận mà khép cửa lại.
“Anh nói nha!” Hắn trạc trạc Hàn Kính.
Hàn Kính bị hắn khiêu khích tới mau mất kiên nhẫn, lườm hắn một cái: “Có gì mau nói. Anh một đại nam nhân không thấy lề mề sao!”
Quách Kiệt hắc hắc cười hai tiếng, liền mở ra điện thoại di động, bấm giảm âm, mở một đoạn video.
Hàn Kính đi tới nhìn.
Đoạn video này quay tình cảnh ở ghế sau của một chiếc xe địa hình BMW sang trọng đang đậu ngoài trời.
Người quay có thể là trốn bên trong bụi rậm ở ven đường len lén quay bằng camera điện thoại, vì vậy hình ảnh rung lắc vô cùng mạnh, thành ra chất lượng quay cũng không phải rất rõ ràng.
Thế nhưng Hàn Kính còn là sợ ngây người!
Bởi vì đoạn video này quay lại hoàn chỉnh một cuộc mây mưa trong xe.
Một cuộc mây mưa của hai người đàn ông trong xe.
Mà hai người đàn ông trần truồng này, thì một người chính là người mà Hàn Kính xem như nam thần Lan Tri, còn một người là người lãnh đạo tuổi trung niên ở ngày hôm đó vỗ vai Lan Tri, hỏi y hội nghị học thuật họp như thế nào rồi.
Bọn họ chơi tới rất vui vẻ rất phóng khóang, người đàn ông trung niên kia thậm chí còn đè bờ vai trần truồng của Lan Tri lên cửa kiếng xe rộng rãi, tách ra hai đùi hung hăng làm.
Bị đè lại, hai tay Lan Tri vùi vào trong tóc, vô cùng hưng phấn mà nương theo tiết tấu đâm rút của đối phương dùng sức nắm tóc mình.
Giống như, giống như…giống y như đúc ngày hôm đó khi mà Hàn Kính làm y.
Hàn Kính nhìn không chớp mắt, theo tiết tấu kéo tóc của Lan Tri trái tim hắn một lúc lạnh rồi lại một lúc nóng, tới cuối cùng toàn thân cũng không khống chế được mà bắt đầu phát run.
Quách Kiệt không thích đàn ông mà cũng bị tình cảm mãnh liệt, dạt dào bên trong đoạn video dào dạt kích tình này ảnh hưởng, liên tục phát ra tiếng “Chậc chậc”, vừa nhìn vừa bình luận: “Thật sự không nhìn ra đúng không? Biểu hiện của giáo sư Lan này đứng đắn như thế, cởi sạch áo quần liền so với đàn bà còn dâm đãng hơn chứ!”
Hắn còn chưa đánh giá xong, vừa nhấc mắt liền nghe “Lách cách” một tiếng, di động đang mở video cầm trên tay đã bị Hàn Kính đoạt lấy hung hăng ném xuống đất.
“Ôi Gạch, chú em làm cái gì vậy!” Quách Kiệt đau lòng kêu lớn, vội vàng nhặt di động của mình lên thổi thổi, cảm thán nói: “May mắn di động của anh là Nokia, bền lắm! Nếu như là Iphone còn không sớm bị chú em làm rớt hư rồi?”
Quách Kiệt nhìn nhìn Hàn Kính đỏ mặt tía tai, cười cười: “Đầu Gạch, chú không sao chứ? Bình thường chú không phải là người khá là điềm tĩnh sao? Hôm nay sao lại nóng nảy như vậy chứ?”
Hắn cố ý giả vờ nhét điện thoại vào túi giấu một chút, lại nói: “Bất quá cũng đúng thôi! Giáo sư Lan mà chú em thích thật sự là một bảo vật hiếm gặp mà! Chú biết không? Đoạn video này là do Nốt ruồi đen quay. Hắn mỗi khi không có việc gì đều mở đoạn video này lên xem, bị anh bắt gặp vài lần! Chú em cũng biết thằng nhóc đó rồi, nam nữ đều chơi! Ngày đó hắn xem tới nước bọt chảy đầy đất luôn. Gạch à, anh thấy nếu sau này chú mà cầm được thì tuyệt đối là có phúc đó!”
Hàn Kính quay đầu khinh bỉ một cái, quát: “Phúc cái củ cải nhà anh! Mau gửi cho tôi!”
Quách Kiệt cười cười thu điện thoại về, thuận thế vòng ngược lại đề tài hồi tuần trước: “Dạo này khá là kẹt, củ cải cũng không ăn nổi. Không phải còn chờ chú Gạch đây giúp đỡ chiếu cố sao?”
Lúc này đầy đầu Hàn Kính đều là muốn lấy được đoạn phim cảnh mây mưa của Lan Tri, không thể tiếp tục để cho Quách Kiệt hay Nốt ruồi đen hay mắt chó của bất kỳ người nào nhìn tới thân thể trần truồng của Lan Tri nữa. Ngay lập tức đồng ý, nói: “Được, mọi người cùng nhau kiếm cơm, tôi giúp đỡ anh, anh cũng phải nể mặt tôi, đúng không?”
Quách Kiệt nghe được Hàn Kính đáp ứng rồi, đương nhiên sẽ không lại nhử hắn, một lần nữa lôi điện thoại ra: “Chú em, điện thoại của chú có chức năng bluetooth không nào?”
Hàn Kính lấy điện thoại ra nhận xong đoạn video, liền chỉ vào màn hình máy Quách Kiệt, nghiêm túc ra lệnh: “Anh giữ lại làm gì? Xóa đi!”
Quách Kiệt cười ha ha: “Chú yên tâm, anh mày không có hứng thú với đàn ông. Anh đây chép ra chỉ là vì sở thích của chú em thôi!”
Nói xong liền thập phần dứt khoát xóa đoạn video đi.
Hàn Kính suy nghĩ một chút, liền nghiến răng nghiến lợi nói: “Tứ béo, anh về chuyển lời tôi với Nốt ruồi đen, dặn hắn xóa luôn bản gốc cho tôi. Nếu hắn mà dám lén giấu xem đoạn video này…tôi sẽ đi làm nát mông hắn!”
Đêm đó Hàn Kính liền mất ngủ.
Trong đầu đều là cảnh tượng mây mưa trong chiếc xe đầy hơi nước và biểu cảm hưng phấn của Lan Tri khi kéo tóc mình.
Hắn nhiều lần nhìn đoạn video kia trong điện thoại, liên tiếp thủ dâm ba lần, thẳng đến cái gì cũng không bắn nổi nữa, mới sức cùng lực kiệt đi ngủ.
Ngày kế tiếp là thứ sáu, hai mắt hắn thâm quầng, hữu khí vô lực ngồi trong phòng bảo vệ, nằm dài trên bàn đưa mắt nhìn người ra ra vào vào tòa nhà.
Lan Tri rõ ràng thích nam nhân, mình nên vui vẻ mới đúng. Thế nhưng hắn cảm giác toàn thân như là bị hút hết vậy, vô cùng khó chịu, cứ như vậy thần tình hoảng hốt ngồi cả ngày.
Tới khi chạng vạng, sắc trời đã tối xuống, hắn thấy được Lan Tri từ trong tòa nhà đi ra.
Thời tiết hôm nay có chút lạnh, Lan Tri khoác thêm một chiếc áo vest màu nhạt ngoài áo sơ mi đen bên trong, vô cùng đẹp.
Hàn Kính thấy tim đều nát ra.
Hắn biết Lan Tri đối mình rất lãnh đạm, dù cho mình với y chào hỏi, y cũng sẽ không để ý tới mình, vì vậy cũng chỉ có thể nhìn chằm chằm, không nhúc nhích đi ra ngoài bắt chuyện.
Ngay tại khi Lan Tri đi ra tòa nhà liền có người ở y phía sau gọi: “Tiểu Lan, cậu chờ một chút!”
Lan Tri dừng bước, quay đầu lại nhìn về phía sau.
Hàn Kính cũng thăm dò nhìn thoáng qua.
Không nhìn không sao, vừa nhìn hắn liền tức giận không chỗ phát tiết.
Người gọi lại Lan Tri chính là người lãnh đạo trung niên khuôn mặt hồng hào, vóc người mập mạp.
Luận tuổi tác luận vóc người, mình có điểm nào so ra kém người ta!
Hàn Kính căm giận bất bình nghĩ.
Dù cho là so chiều dài hay chất lượng lão nhị, Hàn Kính cũng tuyệt đối tự tin không thua kém đối phương.
Hắn chỉ lo nghĩ, người lãnh đạo trung niên kia đã sớm vỗ vai Lan Tri: “Tiểu Lan, khoan đi đã. Tôi vừa nghĩ ra một phương pháp mới, nếu không chúng ta cùng nhau về lại phòng làm việc suy luận một chút?”
Lan Tri nhíu nhíu mày, giơ tay lên nhìn thoáng qua đồng hồ, lại ngẩng đầu lên nhìn bầu trời đen kịt, mặt trăng đã mọc.
“Bây giờ?” Hắn tựa hồ có chút do dự hỏi.
“Bây giờ!” Người lãnh đạo trung niên kia đáp: “Dạo gần đây cậu không phải vẫn đang bộn rộn với bài luận văn này sao? Nếu như phương pháp đó hiệu quả, bài luận văn này của chúng ta nhất định có thể kịp ngày nộp bài của hội nghị học thuật tại thành C rồi!”
Hắn một bên nói một bên lặng im không tiếng động đẩy Lan Tri một lần nữa vào lại tòa nhà.
Lan Tri mím môi một cái, trên mặt chợt lóa qua không tình nguyện. Bất quá hắn không nói gì thêm, trước sau như một trầm mặc, lãnh đạm, bước theo người lãnh đạo trung niên kia một lần nữa đi thang máy lên lầu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]