" Muốn chúng ta hỗ trợ. Cũng có thể. Nhưng là ta không thể để các ngươi làm việc nhẹ, trong lúc đó chúng ta phải ngăn cản băng hải tặc Râu trắng đám đội trưởng được."
" Ngươi muốn thế nào ?"
" Ngươi, ngươi, ngươi, còn có ngươi.. ở lại tiêu diệt hải tặc ."
Tề vũ chỉ mặt tên xấc láo từ nãy giờ, thêm 1 vài tên nhìn ghét mặt nữa, tổng cộng hết phân nửa đội hình bọn hắn.
" Nhiệm vụ của chúng ta quan trọng hơn"
" a lặc lặc, người của ta có thể thay thế các ngươi tốt hơn, thuyền của chúng ta, chỉ có chúng ta binh sĩ mới biết điều khiển. Đúng không ? thượng tá ?"
" A ?
Đúng vậy !", ngẩn ra 1 lúc, ngay lập tức lĩnh hội thâm ý cấp trên, vị này chân chạy thượng tá cấp tốc điều khiển binh sĩ, dỡ xuống bình ‘xăng’.
" Các ngươi !"
Tề vũ không để ý bọn hắn, tiếp tục ra lệnh cho bọn hắn tập trung người dân bắt đầu di cư.
Sáng hôm sau, 10 chiếc chiến hạm xuất phát, đi cùng đó là 2/3 số hải quân cùng cư dân, số còn lại, không đi thì chịu. cùng với 7 tên đặc công cũng bị Tề vũ nhìn chằm chằm, muốn lẻn lên cũng không có cơ hội.
Quân hạm vừa rời đi, 3 cái thuyền Hải tặc xuất hiện,
Nhìn cờ xí này, là Vista hạm đội, Jozu hạm đội, cùng Namur hạm đội.
" Hải quân. Giao ra Teach !"
...
Tối hôm đó,
Tề vũ ‘rất là đau buồn’ để cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-lon-nhu-vay-ta-muon-di-xem/2446468/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.