Phốc!
" Khụ khụ ", Kim sư tử chật vật từ trong đống đổ nát đứng lên. Đầu óc có chút choáng voáng, nội tạng bầm dập, thể lực nhanh chóng trôi đi. Một cái tàn tật lão niên, ngăn cản không được xung phong nhiệt huyết thanh niên.
" Kim sư tử, thời thế của ngươi đã hết."
" Kiệt hahaha. Hahaa ", Kim sư tử phá lên cười, nhìn về phía Nhất, tiếp đó đưa mắt ra xa, nơi đó, một cái Cự nhân Lôi đình đang cùng một đầu thanh sắc Cự Long vật lộn, Kim sư tử một mặt cảm khái, " tuổi trẻ, thật tốt a ", ký ức ùa về, Kim sư tử lẩm bẩm, " biển cả, vẫn như cũ đầy đặc sắc a, Roger. Hahaha.
Hành trình của ta, làm sao lại kết thúc như vậy được !!! Lão tử. còn muốn chinh phục mảnh này biển khơi a !
Nhìn cho kĩ đây tiểu tử. Lão tử, thế nhưng là Kim sư tử a!!",
Một cánh tay đưa lên, giật xuống bánh lái.
Phốc ! Máu đỏ bắn ra.
" Kiệt Hahaha!", như một con hùng sư thức tỉnh sau cơn mê, uy thế càn quét bốn phía, Kim sư tử, tìm về móng vuốt của mình!
Phốc! máu lại bắn ra !
2 thanh Đại bảo kiếm bay vào lòng tay hắn.
Dùng năng lực ngừng máu chảy, để cho sinh mệnh lơ lửng một khoảng. Tiếp đó sửa lại một chút 2 thanh kiếm ( rửa máu, lắp chuôi..),cầm lại trên hai bàn tay, cảm giác quen thuộc trở về, Kim sư tử nhếch miệng cười, " Kiệt hahaha ", lập tức một cỗ bá đạo kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-lon-nhu-vay-ta-muon-di-xem/2446109/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.