“darling!”, Thải điệp vui sướng quay đầu lại,
Mà Mỹ đỗ toa ánh mắt cũng vô cùng kinh hỉ, nhưng mà nàng cũng có thuộc tính ngạo kiều a,
“ hừ, vậy ngươi không nằm chết trong đó luôn đi. Tỷ muội bọn ta cũng định chạy trốn xong rồi.”
“ havângrồi, lỗi của ta, chờ sau đền bù cho các ngươi nha, còn bây giờ,”
Anh nhìn hai nàng, một cánh tay mở ra, hai chùm sáng tinh khiết bay vào cơ thể chữa trị cho các nàng, một tay khác, co nắm lại,
“ vừa rồi ngươi là làm thế nào tổn thương các nàng!”
Bùm!
Quỷ thủ lẫn cơ thể Mộ cốt nổ tung lên!
Hai người nàng mở mắt ra, vừa lúc nhìn thấy,
Thải điệp nhào tới ôm lấy một bên anh, “darling”,
“ tốt, tốt, để em lo lắng nhiều rồi.”
“ không có, bây giờ rất tốt.”
Tề vũ vuốt vuốt mái tóc nàng, chiến đấu sau có hơi lộn xộn,
Anh lại đưa mắt nhìn sang một bên,
“ Nhìn cái gì. Nghĩ ta cũng ôm tới sao! Hừ!”
Khóe miệng mỉm cười, “ không có, khổ cực ngươi.”
“ hừ, ta chỉ vì ta mà thôi!”
" ân, vậy coi như ta tự nguyện giúp đỡ một chút đi."
" tùy ngươi."
Thải điệp nhìn hai người,
" tỷ tỷ, hai người các ngươi có chuyện gì sao, ngươi cũng thay đổi giống ta vậy, chẳng l.."
" khụ, không có, không có gì quan trọng cả.
Đúng, lão già đó cũng chưa chết hẳn đúng không, dù sao cũng là Đấu tôn cường giả mà."
Thải lân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-lon-nhu-vay-ta-muon-di-xem/2445481/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.