..
Bởi vì đến nhanh đi nhanh, khiến bọn hắn không rõ lắm, nhưng cũng đại khái theo hướng tới mà biết là từ Tây bắc khu vực truyền tới, điều này dẫn tới tương lai gần, đủ loại thế lực mò chân tới..
Mà lúc này, bị ép xuống đất nằm tất cả phạm vi trong Già mà đế quốc run sợ ngẩng đầu lên,
Và bọn hắn chấn chấn kinh lần nữa, bởi vì,
Mặt trời lớn biến mất, uy áp cũng mất, nhưng mà, một đóa mọc trời nhỏ hồng viêm bắt đầu nhú lên, người ở gần thậm chí còn có thể nhìn kỹ, giống như một hình con rắn cuộn lại thành hình tròn mặt trời thì đúng hơn.
Nhiệt độ gây ra của mặt trời nhỏ đúng là ngang bằng với Mặt trời lớn trước đó, đáng tiếc, nhìn thế nào ảnh hưởng lan ra cũng không bằng, uy thế cũng thấp, nhất là nguồn năng lượng duy trì cũng quá yếu, vừa ló lên giống như sắp duy trì không được tắt đi.
Đúng lúc này,
ở bên trong, Tề vũ cười nhìn Thải lân,
“ thế nào?”
Cô nàng trắng bạch mị nhãn,
“ còn không tới giúp ta, năng lượng ta căn bản không đủ duy trì.”
“ khà khà, là ngươi nói đó a.”
“ A, ngươi làm gì, Ya~mete~”
Thế là tiểu hồng viêm lại bắt đầu cháy bỏng lên, mặc dù nó bắt đầu thu hẹp khống chế lại, để khí tức dần dần được chưởng khống không bị toát ra..
Nói khổ chỉ khổ nhất Đám Xà nhân tộc, đến đêm về mà trên trời vẫn cứ lơ lửng một khỏa Mặt trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-lon-nhu-vay-ta-muon-di-xem/2445473/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.