“Côn bằng cánh!”, thân ảnh hắn choáng mắt biến mất, di chuyển với tốc độ cực cao đánh tới,
Vân vận cũng chỉ mới miễn miễn cưỡng cưỡng bắt tới thân ảnh hắn, nhưng nàng không hoảng hốt, thôi động đấu khí,
Choang!
“Cái gì! ?!”, một hư ảnh bộ giáp bao quanh cơ thể Vân vận chặn lấy hai cánh hắn,
“ Đế giáp ? !”, Côn bằng sắc mặt kinh ngạc, âm trầm, tham lam nhìn Vân vận,
Đây chính là trước đó Tề vũ trước mặt mọi người luyện chế bảo giáp, lại không ngờ tới là cho Vân vận.
Hắn biết không thể không dùng đại chiêu mới phá được phòng ngự nó, nếu như Vân vận là Đấu đế cầm Đế binh, vậy hắn chạy ngay lập tức, nhưng mà, Đấu thánh?, chỉ sai Đấu đế một chữ, cũng là sai một đời!
“Phong thủy bảo thuật!”, hai cánh tay hắn liên tục chém ra hàng loạt vết cắt,
Giống như từng đoạn phong nhận, mà trên đó còn từ hai tay hắn lây nhiễm từng giọt nước độc, giống như tai ương giáng thẳng về phía Vân vận,
“ Vân tường.”, 1 đoạn tường lớn màu trắng chắn ngang phía trước,
Từng đoạn từng đoạn phong nhận đánh lên, nhưng nổ vang lên cũng không phá xuyên được bức tường, nhiều nhất chỉ là dần dần đẩy lui một chút, đáng nói hơn, màu mây giống như nhiễm dần lên một chút xanh tím,
“ Cái gì? Lão tử không tin! Ngươi đấu kỹ làm sao cứng như vậy được, trừ phi,
Đế kỹ?”
Côn bằng sắc mặt càng tím, lao xuống, một chân đạp ra, mà sau lưng hắn, hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-lon-nhu-vay-ta-muon-di-xem/2445428/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.