Tề vũ cùng Saeko từ phía sau bếp đi ra,
“ đúng là Trong nhà có lão như có bảo,
Trong nhà có trẻ, không làm sao thiếu được sinh khí vui vẻ.”
Saeko cười khúc khích, sắc mặt hồng nhuận còn chưa bớt đi, tựa đầu vào vai anh, lưỡi hồng liếm láp quanh khóe miệng dư vị,
“ vậy em sinh cho anh a.
Dù sao ai cũng chờ không được đến ngày đó rồi, em càng muốn mình là thứ nhất.”
Tề vũ đưa tay phải ra, vuốt ve nàng, từ mái tóc, xuống vành tai, tới gò má,
“ cũng không phải không được, nhưng mà,
Lúc nào con bé đến thì sẽ đến thôi.”
“ khanh khách, làm sao anh biết là con bé.”
“ còn phải nói sao, kế thừa mẫu thân hình dáng tiên thiên này, làm con trai thiệt có hơi quá phận.”
“haha, đi, áo bông nhỏ liền áo bông nhỏ, liền tránh anh cũng ăn dấm thằng con mình.”
“hừ, darling em ăn dấm đấy thì sao”,
“ngô~,”,, sau lưng vuốt ve cánh tay đột nhiên rời xuống, Saeko còn chưa hồi phục từ ban nãy, anh ninh ninh hoảng hốt,
“đừng. anh đi tìm các muội muội thay em gánh hỏa lực a.”
“ nhưng anh càng muốn khi dễ nhà ta chính cung nương nương a.” hai bàn tay gia tốc ‘cảm giác’,
“ngô~, thật là tham lam xấu xa một cái darling,
Chút nữa, em giúp anh ‘lừa gạt’ tới mấy bé cừu a, có được không đây.”
“ haha, ngươi mới là xấu xa đại tỷ đầu a, Saeko.”
“ hừ, đi theo anh học cả thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-lon-nhu-vay-ta-muon-di-xem/2445336/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.