Giờ này một nam thanh niên trẻ tuổi thân mang bào phục trắng tinh như tuyết, nữ nhân xinh đẹp bộ áo da kín đáo khuôn mặt lạnh lùng theo sát bên cạnh, hai người đi đường không khỏi hấp dẫn từng cái ánh mắt người đi đường lấy, tất nhiên cũng chả ai dám có can đảm tiến đến chào hỏi đâu, đơn giản nhìn thấy huy hiệu Admantium ở đó rồi, Kenji chính là cần nó để tránh phiền phức, cũng không rảnh mà đi làm nhiệm vụ chi cho mệt.
Âm Dương độn chế tạo lấy một căn biệt viện rộng lớn kiểu dáng quý tộc, hai người hiện tại chính là Admantium, mua một căn nhà rộng hẳn không vấn đề đi, cho nên là cũng chẳng có ai tận lực đi tìm hiểu quá.
"Narberal!"
"Có, thưa Kenji-sama."
"Ngươi từng nghĩ sao về ta... không đúng! là toàn bộ thành viên nghĩ sao về ta?" Kenji tùy ý nằm sấp xuống đuôi tùy ý vung vẩy như chiếc quạt, tay nhẹ nhàng khoanh lại đỡ mặt,có bao nhiêu lười nhác là lười nhác hỏi lấy.
"Vâng, ngài là một trong 42 đấng sáng tạo, thần bí nhất, thực lực khó nắm bắt nhất, và ít giao tiếp với thành viên khác nhất, trong Nazarick chưa một ai có thể nhìn thấy ngài tiêu phí hay làm bất cứ thứ gì, chiến đấu hoặc chế tạo."
"À...là như vậy sao...ngươi nghĩ sao về nhân loại?"
"Rác rưởi, bẩn thỉu, sâu bọ, tôm tép,... Không có gì thấp hèn hơn nữa để nói đến, thực xin lỗi Kenji-sama."
"Ta nói rồi mà Narberal, rác rưởi cũng phải xem là đang nói ai nữa, kì thật thế giới này con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-chuong-khong-gia/2884396/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.