Chương trước
Chương sau
Hai thân ảnh vân điên cuồng đấm đá, cả Kenji lẫn Kaido cơ thể hai người phải gọi be bét để hình dung, Kaido một tay đã hoàn toàn phế bỏ, xương sườn nứt gãy cơ bắp cũng bị lõm sâu vào trong,cũng không có khôi phục nữa...không đúng phải nói là không thể khôi phục nữa... Như vậy dùng sức năng lực sợ đã đến cực hạn mất rồi.

Kenji bản thân cũng không mấy là tốt đẹp, toàn thân khắp người đã không còn mảnh vải, cả cơ thể chằng chịt vết máu,ngay cả mái tóc dài cũng bị nhuốm đến đỏ tươi cả người giống như là một huyết nhân, bất quá khác với vẻ mệt nhọc Kaido, Kenji ngược lại hăng say cười lớn.

"Lần thứ hai trải nghiệm đến loại này cảm giác đau đớn,bất quá lần này hưng phấn nhưng chiếm đa số." khác với Kaido mệt mỏi đó là do thân thể sức lực, còn Kenji thì cơ thể tràn đầy ma lực chỉ có sử dụng để cường hóa đòn đánh, tiêu hao cũng không có bao nhiêu nhưng liên tục đã ba ngày, tích tiểu thành đại hiện tại ma lực hư thoát cũng đã mất đi 3/4 cơ thể, kiên trì đến hiện tại Kaido đáng được khen ngợi lớn.

"Ha, ngươi hết sức rồi Kaido, để cảm ơn ngươi mang đến cho ta vui sướng ta ban thưởng ngươi chết." Kenji bá đạo cùng bao nhiêu cao ngạo lời nói, Kaido hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Dơ một tay lên trời, ngẩng mặt lên hét lớn..."ta là Kaido.... Ta không có từ thua."

Nói xong mặc kệ bản thân đau đớn, lại hung hăng lao lên tiếp tục đối chiến.

Ở xa quan chiến bên trên tàu hải quân, Hải quân 2 vị đô đốc 2 vị phó đô đốc, 1 thủy sư đô đốc đã tại đây được hơn một ngày quan sát trận đấu rồi, Aokiji nuốt ngụm nước miếng nhìn trên đảo hai người tiếp tục đánh không khỏi nỉ non.

"2 cái người điên."

"Chính xác là điên cuồng." Sengoku cũng không phản bác còn càng đồng ý hơn nói.

"Có hay không, đây là thời cơ tốt nhất ra tay, tử thần tên kia cũng không phải toàn thịnh rồi." Tsuru già nua cái miệng lẩm bẩm nhìn Sengoku hỏi.

"Hiện tại chưa được, ai biết được hai người kia còn là bài gì chưa lật, đối với hai tên này đừng nhìn bị thương mà cân nhắc,không nhớ lần trước Kaido hay sao." Garp lên tiếng bác bỏ.

Ngược lại Akainu ngay từ đầu vẫn trầm mặc đến bây giờ một lời cũng không nói, hai tay gắt gao nắm đến chặt.

Bốn phía xung quanh hải tặc cũng có, hải quân cũng có mà khó có cảm giác hài hòa, hòa bình như vậy, tất cả đều không quan tâm xung đột, chỉ nhìn vào Wano hai người giao chiến.

Không biết từ đâu, Den Den Mushi đã chiếu cảnh hai người chiến đấu ra toàn thế giới.

"Chị Makino!!, có nên lên đó trợ giúp không?" Robin thấp giọng hỏi, không biết vì lo lắng vẫn là thiếu kiên nhẫn.

"Không cần lo lắng chị Robin, nếu hiện tại đại ca cầm kiếm vẫn chưa phân thắng bại lời nói vẫn là đi trợ giúp, nhưng các ngươi nhìn đại ca cũng không hề động đến kiếm.

Huống hồ Đại ca lá bài tẩy cũng không phải kiếm, mà là thần bí đôi mắt cùng cái kia sức mạnh." Kuina một bên không chút lo lắng, chỉ có tràn đầy lòng tin nhìn Kenji đang tại phía xa chiến đấu.

"Cái kia sức mạnh a..." Gion thấp giọng một tiếng lại nhìn về chiến trường.

Makino từ đầu đến giờ im lặng không có nói chuyện vẫn chuyên chú mục nhìn, khó nắm bắt đang suy nghĩ lấy cái gì, mọi người cũng biết không có hỏi nữa.

Còn Punk Hazard đám người tràn đầy sùng bài nhìn về phía chúa tể của mình, ai nấy ánh mắt cũng đầy tự hào... Đây là chúa tể ta đấy.

Duy chỉ có Enel tay như ghi chép cái gì đó thỉnh thoảng lại viết viết, hẳn là quan sát chiêu thức ghi lại học tập đi.

Trong khi đó bị ảo thuật khống chế Chalotte Amande đã lặng lẽ đứng ở Sabaody tùy thời giết chết thiên long nhân chuẩn bị, hải quân vẫn là không hề hay biết đến vẫn tại chăm chú nhìn trên đảo chiến đấu kéo dài.

"Hô hô....hô."

"_____" từng tiếng thở dốc hai người bắt đầu vang ra, Kenji ma lực cũng không phải vĩnh cửu, đặc biệt hiện tại có dấu hiệu hư thoát quá độ.

Kaido hiện tại chính là không còn nổi sức lực nữa rồi hai tay rũ xuống nhưng người vẫn đứng thẳng,từng tiếng thở phì phò mệt nhọc kết hợp với mồ hôi cùng máu tươi rơi tí tách, dưới chân một đống nước chảy dài lẫn lộn máu cùng mồ hôi.

"Thế là kết thúc rồi, Kaido, cảm ơn đã tận hứng ta." Kenji từ từ tiến trước không tốn sức lực đứng dưới thân hình khổng lồ dơ ngang bàn tay lên nhảy mạnh một cái, bàn tay đẩy mạnh lên cằm Kaido.

Kaido chỉ nhìn Kenji động tác, không có phản kháng...nói đúng hơn là không còn sức lực phản kháng.

Một tiếng "Cờ rách" vang lên cũng là kết thúc sinh mạng sinh vật mạnh nhất thế giới, chấm dứt một đế chế bách thú, từ đây thế giới cũng không còn có cái gọi là tứ hoàng Kaido.

Nhìn thân sác Kaido khổng lồ đứng thẳng, cổ bị gãy ngẩng ngược lên trời không còn một chút sinh mệnh lực chảy ra, Kenji vỗ vỗ tay lại nhìn mình bản thân hiện tại đã rách nát đến không chịu được, vận dụng một chút cuối ma lực đóng băng xung quanh hết thảy, khi băng tinh vỡ tan, Kenji trở lại với một bộ quần áo mới rồi, bất quá đầu tóc vẫn là có chút rối cùng khuôn mặt mệt nhọc.

Trong khi đó toàn thế giới đã sôi trào rồi, một tứ hoàng chết không khỏi khiến toàn bộ thế giới rơi vào nhiều hoàn cảnh, tâm tình khác nhau, vài thế lực phụ thuộc nơm nớp lo sợ bị tứ hoàng khác chiếm đóng, còn có vui vẻ vì thoát khỏi Kaido, vui vẻ nhất có lẽ là Hải quân cùng Big Mom đi.

Nghĩ đến Big Mom Kenji khóe miệng lại câu lên, "vui vẻ đi Big Mom, phần quà này nhưng là không hề có một chút nào bé."

"Toàn bộ hải quân lập tức xuất động." Sengoku cầm trên tay một chiếc loa hô lớn.

"Chết tiệt hải quân, tất cả rút lui." Toàn bộ hải tắc tham chiến xong lại thấy Sengoku thần tình khiếp đảm nhao nhao điều khiển thuyền nhanh chóng lui chạy.

Nhưng Sengoku cũng không rảnh lo lũ này người, toàn bộ phó đô đốc sẽ lo đám này hải tặc, còn 5 người trực tiếp leo lên rách nát đến khó tin Wano hướng về Kenji đi đến.

Phát giác được 5 người đã tiếp cận, Kenji lẳng lặng đứng đó không hề lo lắng, đợi năm người cách gần rồi mới mở mắt ra nhìn.

"Các ngươi là muốn cầm xuống ta sao??."

Đơn giản, rõ ràng nhìn phía năm người.

Chưa đợi năm người lên tiếng, lại hai người đeo mặt nạ đạp lên nguyệt bộ rơi xuống kế bên.

"Tất nhiên là cầm ngươi xuống tại đây rồi, toàn thịnh chúng ta còn e ngại, hiện tại là ngươi tử kì rồi "

"CP0???."

Kenji không chút để ý lên tiếng xong lại nhìn về năm người kia, hai người này so đô đốc không kém bao nhiêu đâu... Nhưng vậy thì sao???.

"Há đã biết chúng ta cũng tốt dù sao hôm nay ngươi đều phải chết rồi, năm người các ngươi ra tay đi."

"Chúng ta nghe lệnh chính phủ thế giới, từ lúc nào đến lượt các ngươi CP0 ra lệnh rồi???." Sengoku tuy có ý định cầm xuống Kenji nhưng cũng có nghĩa là nghe lệnh đám này Cp0.

Oh~~ xem ra các ngươi cũng không đoàn kết cho lắm, bất quá các ngươi quá coi trọng chính mình rồi, tuy là hiện tại ta không có sức để đối kháng các ngươi rồi, nhưng muốn cầm lại ta, các ngươi có thể thử xem.

"Ngươi đang là chơi toán đố với chúng ta xem, ngay cả ngươi toàn thịnh 7 người chúng ta cầm xuống ngươi vẫn là dư sức," Tsuru lạnh lùng nhìn Kenji.

"Có thật không vậy, các ngươi là muốn đối với chúng ta chúa tể làm gì đâu? Hay là đang tuyên chiến đây, chúng ta phụng bồi chính là."

Cùng lúc đó một âm thanh vang vọng khắp thiên địa, bầu trời mây đen đã kéo đến, từng khỏa lôi điện trên bầu trời giăng chằng chịt như mạng nhện nổ khắp bầu trời.

"Chúng ta đến tiếp người, Chúa tể."

Enel tốc độ vượt trội đã dẫn đầu đến cạnh Kenji.

"Ngươi là ai," Sengoku nghi hoặc nhìn Enel, theo như nhìn thấy rõ ràng là người của Kenji nhưng khuôn mặt này vẫn là chưa thấy qua.

"Xin giới thiệu ta là Enel tạu Punk Hazard kiêm thủ hộ đảo." nói xong trên tay lôi điện lại rèn rẹt rèn rẹt như phô bày bản thân thực lực.

"Chỉ ngươi thôi sao, ngươi tự tin dẫn theo chúa tể ngươi đi." hai tên Cp0 khinh thường cười một cái.

"Vậy thêm chúng ta thì sao đâu??"

Chiến hạm hoàng kim từ từ tiến gần, trên thuyền từng thân ảnh thẳng tắp đứng nhìn chiến trường, từng người khí thế khủng bố ép thẳng 7 người.

"Tham mưu, Hoàng kim Tesoro...Kị Sĩ Kyros,phượng hoàng lửa Gion....còn ba nữ nhân kia nữa...." Sengoku nhíu mày thật chặt nhìn đội hình kia.

Từng người từng người shunpo như biến mất một dạng, cuối cùng đứng chỉnh tề sau Kenji chỉ còn lại ba người trên thuyền.

Caesar, 9 sát thủ, Kyros,Enel,Tesoro, Gion,Kuina,Robin,Makino... Toàn bộ đông đủ.

Đủ với các ngươi chơi chưa đâu, Hải quân và Cp0, Kenji cười như không cười nhìn 7 người kia.

"Những người này.... khí thế sàn sàn như nhau nhất là bốn nữ nhân kia cùng Tesoro..đã có thể so với cấp đội trưởng tồn tại, còn 12 người kia.. Không yếu hơn phó đô đốc đâu..." Sengoku âm thầm đưa ra đánh giá.

"Phiền phức a..." Aokiji ngáp một tiếng lười biếng bât quá cũng không thiếu cảnh giác, đợi lệnh sẵn sàng nghênh chiến.

Akainu sát khí phun trào sắp không đợi được nữa rồi.

"Thôi nhé, ta mệt mỏi có muốn đánh hay không đâu, bất quá muốn các ngươi cũng không đánh được rồi..."

"Không đánh được?? Nực cười, nhiều người cũng chưa chắc là chúng ta sẽ sợ."

"Tại sao chúng ta không bắt được đâu, hôm nay ngươi cùng người của ngươi sẵn sàng ngồi dưới ngục sâu đi." Sengoku âm trầm cả thân thể cũng đã hóa thành phật vàng, hiển nhiên muốn bắt đầu tấn công.

Lúc này Kenji lại làm một động tác khiến mọi người kinh ngạc, bàn tai tạo kiểu nghe điện thoại áp lên tai nhìn Sengoku gật gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.