Hôm sau hai người đã xuất hiện tại quán bar Mikino từ rất sớm, Robin vốn rất hiểu chuyện từ sáng đã giúp đỡ Makino rất nhiều.
Hai hai người cứ vậy sinh hoạt cho đến vài tháng sau, Cơ bản Kenji vẫn đang ngồi thưởng thức rượu cùng với Garp.
"Brep bờ rẹp..."
"Sengoku sao... Hôm nay có chuyện gì nếu như mời ta làm đô đốc mà nói thì quên đi không cần bàn nữa."
"Lão già chết tiệt... Về ngay tổng bộ Shiki đã trốn thoát..."
"Cái gì!!! Được rồi ta lập tức xuất phát."
Shiki trốn sao?? Có lẽ nên đến lúc phải đi.
Tiểu Robin nghe nè, đại ca có việc cần phải làm, một thời gian sau mới có thể về. Em ở một mình được chứ.
"Vâng, không sao Robin ở cùng với Makino tỉ rất tốt, mong đại ca ngươi không bị lạc đường tốt." Không còn như trước kia Robin một thời gian theo Kenji đã hiểu được nguy hiểm, bản thân không thể mãi là gánh nặng cho Kenji được, nên phi thường hiểu chuyện.
Ha ha,.. đây là mong ta lạc đường sao.
"Không có đâu, đại ca nghĩ nhiều."
Đôi mắt vận chuyển, Mangekyo hiển hiện, khẽ ôm lấy đầu Robin chạm vào chán mình, xong đó liền chạy theo chân Garp rời đi.
Để lại Robin ánh mắt có chút ưu buồn, à còn Makino ánh mắt tiếc nuối nhưng che dấu đi rất tốt.
Robin và Kenji nàng đã coi như người trong gia đình mình, Kenji rời đi có chút mât mát, nhưng nghĩ đến Kenji sẽ thường xuyên về thăm lại vui vẻ trở lại.
Lại nghĩ đến Robin câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-chuong-khong-gia/2884026/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.