Phía trước Phi Thiên Chi Thành bầu trời đen kịt, nước mưa nhanh chóng trút xuống, mưa tối tăm mặt mũi, mưa thối đất thối cát. Trân này chưa qua, trận khác đã tới, ráo riết, hung tợn hơn. Tưởng như trời có bao nhiêu nước, đổ xuống đất hết!
Tại Lý Thông thi triển chiêu thức Băng Thiên Tuyết Địa, nước mưa xuyên qua khối khí lam sắc trong nháy mắt bị đóng băng, xung quanh đám cường đạo Thanh Hồng bang rất nhanh trở thành băng chi thế giới!
Vô tận băng tuyết bao phủ mặt đất, trước cổng Phi Thiên Chi Thành cả thực vật lẫn cường đạo đều bị băng tuyết bao trùm tản ra kinh người hàn khí.
Trời đột nhiên giáng sương tuyết, mặt đất đóng băng ngàn dặm, một ngàn tên cường đạo Thanh Hồng bang toàn bộ bị băng tuyết bao trùm, từng người bị đống băng thành khối, trông rất sống động Băng Điêu.
"Đại ca...Đại ca so với tưởng tượng còn lợi hại hơn!" Thạch Sanh và Thạch Sùng đã bị cảnh tượng trước mắt sợ đến nói không ra lời.
"Đây là Băng Hoàng lực lượng à...Không phí danh hiệu thuộc tính hiếm thấy của Đại Việt." Nhìn trước mắt băng chi thế giới, đờ đẫn A Tử tự lẩm bẩm .
Băng Thiên Tuyết Địa đây là Lý Thông tuyệt chiêu có phạm vi lớn nhất, sự kết hợp hoàn mỹ từ tự thân năng lực với sức mạnh tự nhiên của Thủy Tinh, tuy lực sát thương không lớn nhưng được cái siêu cấp phạm vi tấn công.
Lý Thông trong lòng mơ tưởng có ngày thi triển toàn Thần Võ đại lục đều phủ tuyết, đây là cỡ nào hoành tráng à.
Trước khi làm bộ dáng thần côn, trong đầu Lý Thông vang lên thanh âm băng lãnh của hệ thống:
"Đinh đông, {Ký chủ}có đồng ý hay không thi triển Triệu Hoán Thủy Thần."
Triệu Hoán Thủy Thần: Thủy Tinh có năng lực hô mưa gọi gió, {Ký chủ}tiêu hao 10000 điểm cống hiến có thể hướng tượng thần cầu nguyện tại vị trí chỉ định 1000*1000 mét tạo mưa.
"Đồng ý." Lúc đó Lý Thông muốn hiệu quả nên không đau lòng hi sinh 1 vạn điểm cống hiến.
Hoàn muốn hiệu quả nhanh chóng giải quyết định nhân, Lý Thông còn muốn ổn định nhân tâm, dù sao vừa chuyển chỗ ở mới làm giáo chủ hắn cũng phải cấp cho đệ tử Phi Thiên giáo một viện định tâm hoàn như thế có thể yên ổn nhiều việc.
Lý Thông cũng nhân cơ hội này cho nhóm tuyên truyền phát tán tin tức.
Muốn cầu mưa thuận gió hào hay đến cầu nguyện Thủy Tinh - Thủy Thần.
Muốn mùa màng bội thu, an cư lạc nghiệp hay đến Phi Thiên Chi Thành gia nhập Phi Thiên giáo.
Lâu lâu Thủy Thần sẽ mưa theo yêu cầu, như thế linh nguyện thần linh Lý Thông không tin tín đồ sẽ không tăng mạnh. Nghĩ đến Phi Thiên giáo lại lớn mạnh, cống hiến cuồn cuộn tăng, Lý Thông vui vẻ tâm tình cũng là dể hiểu.
"Tạch...!"
Từng trận tiếng vỡ nát truyền ra, chỉ thấy trên người những tên cường đạo Thanh Hồng bang rất nhanh xuất hiện vết nứt, lập tức vết nứt bắt đầu càng ngày càng nhiều.
Rốt cục băng điêu phá tan, nhóm cường đạo cũng từ trong thoát thân đi ra ngoài.
Trong nhóm cường đạo 9 thành là người thường sau khi bị băng phong vẫn nằm trên mặt đất run rẩy. Tam Lưu, Nhị Lưu cao thủ còn khá một chút có nội lực bảo hộ chóng rét tuy không đến mức mất hết sức chiến đấu nhưng cao lắm phát huy được 5 thành lức bình thường. Còn Nhất Lưu đám đầu lĩnh tuy không bị ảnh hưởng nhiều nhưng đã có người khác lo liệu.
Nhìn không chết tử vong cũng là Lý Thông liệu được từ trước, hắn vẻ mặt thập phân hờ hững: "Tiến lên bắt địch."
Lý Thông con mắt léo lên tia lam quang, mọi người ở đây liền cảm nhận một loại lạnh lẽo,
đây không chỉ là nhiệt độ lạnh lẽo, còn có linh hồn lạnh lẽo, người ở gần trong phút chốc, tựa hồ cảm nhận được hồn phách mình ở trong vực sâu không thấy đáy, bồi hồi mà thê lương . . .
Loại cảm giác quỷ dị này so với bất kỳ sát khí thây chất thành núi, máu chảy thành sông càng làm cho người sợ hãi! ! !
Hoàng Dung làm trợ lý cho Lý Thông đứng ở cách đó không cũng cảm nhận được, tâm tư phức tạp, trong lòng âm thầm nghĩ: Người này không dể trêu, không chọc vào hắn các loại sự tình là tốt nhất.
"Lại là loại cảm giác dáng ghét này." Thạch Sanh và Thạch Sùng đều là cao thủ bị ảnh hưởng không nhiều, tuy cũng từng bị nhưng cực kì không thích cảm giác này.
Tại tràng cao thủ có chung một ý nghĩ: Sau này tốt nhất không nên để hắn có cơ hội ra tay.
Thanh Hồng bang từ tinh kỳ phấp phới trống trận rền vang, kèn lệnh liên miên sát khí trùng thiên tại trước thành 50m còn chưa kịp bắn cung tấn công đã bị băng đông giờ làm gì còn sức chiến đấu.
Theo hiệu lệnh của Lý Thông, 72 Cung Tiễn Thủ nhất tên tề phát, đều đã là Tam Lưu cao thủ về thân thể, đã trải qua huấn luyện ai cũng có tầm nhìn xa tốt, lực tay khỏe kéo cung thành thạo, lại ở khoảng cách gần nên khá tinh chuẩn bắn bị thương hơn 100 võ giả còn sức chiến đấu.
'Rầm Ào Ào'!
Còn lại đám võ giả Thanh Hồng bang dù là có nội lực chống đỡ nhưng Băng thuộc tính hiểu quả liền phát huy, từng người từng người động tác đều cực kỳ chậm chập, vài tên Tam Lưu phản ứng kém bị trứng tên đa phần cánh tay nóng hôi hổi đỏ thẫm máu tươi cuồn cuộn mà chảy, vài tên chịu không nổi kịch liệt đau đớn liền nhịn không được kêu thảm thiết liên tục, vài tên khôn ngoan lăn lợn trên mặt đất giả chết.
Tên Thanh Hồng bang Tam trưởng lão đứng trong đám người giờ phút này bộc phát khí thế, đám người Lý Thông không khó cảm ứng được là Tông Sư cao thủ.
Tam trưởng lão phát ra một tiếng rống giận rung trời cả giận nói: "Ta muốn giết chết các ngươi!"
Nhìn thấy được chu vi toàn bộ bị băng tuyết làm mất sức chiến đấu, người thì bị thương nằm la liệt, Tam trưởng lão thống khổ phát ra gầm nhẹ liên tục đánh bay mũi tên phóng tới, đây cũng là biện pháp duy nhất hắn có thể cưu đồng bọn của mình.
Thạch Sùng nhìn Tam trưởng lão đang trạng thái điên cuồng khó hiểu nhỏ giọng nói: "Chỉ bị thương vài tên, không có tên nào tử vong, Phi Thiên giáo cũng nhân đạo lắm rồi, hắn làm như chúng ta giết cả nhà hắn không bằng!"
"Làm cường đạo đến cướp đốt giết hiếp thì bá đạo ngang ngược không ai bằng, đánh không lại bên mình vừa bị thường vài tên là kêu la ầm ĩ, đây là bản chất của kẻ xăm lược thường thấy ở Trung Nguyên!" Lý Thông như bác học đại tài phân tích nói.
Thạch Sùng mặt cười hi hi tiếp lời nói: "Vì thế chúng ta cần thêm cố gắng giáo dục toàn dân, tất cả đều hiểu lý lẻ thì triều đình Trung Nguyên muốn phát động chiến tranh cũng sẽ gặp khó khăn tầng tầng!"
Hoàng Dung gần đó nghe rõ rõ ràng ràng tất cả, nhìn thấy cùng tộc người Hán bị thương bị lạnh nằm trên mặt đấy run rẩy, nàng có loại cảm giác thỏ tử cáo bị.
Hoàng Dung đối với việc này cũng không quá để ý, chỉ cần không phải người nhà, nàng không lo được nhiều việc ôm hết vào người. Nàng cảm thấy tên Tam Trưởng lão điên cường hô hào đang đánh mất mặt mũi Tông Sư cao thủ, không có một phần khí chất của cao thủ như phụ thân nàng.
Nghe đến Lý Thông đối với người giới cầm quyền Trung Nguyên, nàng khá tán thành ý kiến đó, bản chất kẻ xăm lược tàn ác, ngang ngược, sảo trá chỉ tại một ít người mà thôi, đề cao nhân nghĩa lễ chí tín luôn là phần đông người thiên hạ hướng tới, loại này không phân quốc gia trong đó cũng có Trung Nguyên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]