Chương trước
Chương sau
Hồi lâu im lặng cuối cùng cũng đến nơi.

"Sơn cốc đó sẽ là nhà mới của các ngươi." Lý Thông chỉ vào lối vào sơn cốc phía trước nói, sau đó chỉ phía khác: "Sơn cốc bên cạnh là của ta."

Vì có cánh cửa ngăn tầm nhìn không thấy cảnh vật bên trong sơn cốc nhưng Hoàng Dung đám người vẫn tương đối yên tâm, khu vực bên ngoài đã rất khá bên này cao tầng chắc không thể quá kém rồi.

Lý Thông không quen nhắc nhở mọi người: "Phi Thiên giáo tuy rằng rất tự do, nhưng khu vực sơn cốc này toàn những cường giả, chưa được chủ nhân đồng ý thì không nên vào, không nên đi lại lung tung nếu có chuyện gì thì không nên trách ta không nhắc nhở, muốn biết gì thì có thể tại đệ tử canh gác gần đó hỏi là được."

"Nguyên lai sơn cốc bên cảnh là nhà của đại ca ca." Quách Phù trong mắt như nước trong veo một bộ hiểu rõ, cười như bông hoa xán lạn hỏi: "Đại ca ca, ta có thể hay không đến nhà đại ca ca chơi?"

Quách Phù cái này đáng yêu tiểu lo li, Lý Thông rất ưu thích, nếu tiểu lo li lên tiếng, cơ hội tốt như vậy, Lý Thông đương nhiên sẽ không bỏ qua nói: "Đương nhiên có thể, Tiểu muội muội muốn qua lúc nào cũng được, thôi đi đường dài chắc mọi người cũng mệt! Ta đi trước."

Nghe thấy Lý Thông đồng ý, tiểu lo li Quách Phù hết sức vui vẻ cười, thầm nghĩ như vậy về sau liền có thể mỗi ngày nhìn thấy Lý Thông đại ca ca!

Nhìn xem Lý Thông bóng lưng, Lý Thông đã đi xa không còn thấy bóng dáng, Quách Phù mới từ loại kia choáng váng suy nghĩ trạng thái hoàn hồn lại, khuôn mặt vẫn như cũ hết sức vui vẻ.

Hoàng Dung nhìn theo con gái Quách Phù ánh mắt, trong lòng thở dài một hơi. Nàng đương nhiên biết nhi nữ tại sao như thế, không ai hiểu rõ con gái bằng mẹ, thấy con gái có hảo cảm với một người tốt như thế, tuy nói Hoàng Dung nàng sẽ cao hứng, nhưng vì con gái còn nhỏ tuổi tâm lý nàng e sợ khó tránh khỏi, trong lòng không biết tại sao có một ít cảm giác thất lạc.

Nói đến đây, Hoàng Dung không khỏi âm thầm cười khổ một cái, Lý Thông tuy cũng xem là người tốt nhưng quá sắc đi!

Dù hôm nay nàng tận lực bảo trì ngữ điệu bình tĩnh, không để cho mình sinh ra dị dạng để người khác nhìn thấy, nhưng nàng nhiều lần mơ hồ có thể cảm thấy được Lý Thông ánh mắt đang soi mói nhìn trước ngực một đôi bạch thỏ vĩ đại cực kỳ khả ái của mình, bị Lý Thông ánh mắt đảo qua đôi làm nàng hô hấp có chút dồn dập.

Không biết có phải tại đôi bạch thỏ theo từng nhịp thở phập phồng cao vút run rẩy không thôi, hay là thân thể thành thục quyến rũ động nhân của mình, Hoàng Dung thấy Lý Thông liên tục đảo mắt từ nhìn nàng sang nhìn con gái nàng Quách Phù, hắn phía dưới đều có phản ứng rồi.

Nếu là đổi lại bình thường, Hoàng Dung sớm đã mở miệng quát lớn, nhưng hôm nay không biết thế nào, trong lòng lại có chút là lạ chột dạ, không có vạch trần hắn nhìn lén, Hoàng Dung một lòng trung trinh, chưa từng có lấy nửa hành vi quá đà nhưng từ khi gặp Lý Thông, bị ánh mắt của hắn chiếm tiện nghi lại thấy vừa mừng vừa sợ, trăm ngàn tư vị trong lòng!

Hoàng Dung tình cảm tự mình biết, muốn vĩnh viễn phong cấm ở đáy lòng. Nàng lúc này cảm thấy có chút mệt mỏi, xoay người muốn tiến vào sơn cốc nhưng vẫn không quên hô: "Chúng ta cũng vào nghỉ ngơi thôi."

…………..

Lúc này đã giữa trưa, mọi người vội vàng đi tới đi lui, mồ hôi trên trán không ngừng chảy xuống, trên đường gió mang theo một cỗ nhiệt khí, mỗi lần đập vào mặt, đều để người cảm thấy đầu cơ hồ choáng váng...

Đối với thời tiết này, Lý Thông không hề bị ảnh hưởng, hắn đi thẳng đến phòng chỉ huy, trước đó thông qua Vina Card nhắn tin để gọi Thạch Sanh cùng Thạch Sùng đến.

"Đại ca, ngươi có việc muốn cùng chúng ta trao đổi sao?" Thạch Sanh cùng Thạch Sùng khi nhận được tin nhắn liền vội vội vàng vàng chạy tới, sau khi đóng cửa ngồi xuống liền hỏi.

"Đúng vậy." Lý Thông gật gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Các ngươi cũng thấy đám tù binh ban đầu số lượng ít thì quản lí dể dàng sau khi số lượng tăng dần thì xảy ra đánh nhau, từ đó có thể thấy nếu không có hệ thống quản lí tốt thì rất nhiều việc đang làm sẽ xảy ra vấn đề."

Thạch Sanh khoát khoát tay, gãi đầu nói ra: "Đại ca, đệ tuy quản lí nông trại nuôi trồng rất nhàn hạ, đang tìm việc để làm. Đại ca cần đệ làm gì, cứ việc nói thẳng đi."

"Vậy ta liền đi thẳng vào vấn đề, cũng như tù binh thì lập cơ cấu là Trại Cải Tạo, tất cả đều cần cơ cấu lại." Lý Thông cũng thẳng thắng nói ra.

"Cơ cấu lại? Vậy cơ cấu lại lại cái gì và thành cái gì?" Thạch Sùng hỏi vào trọng điểm.

Lý Thông như có chuẩn bị lấy tờ giấy đã ghi sẵn đưa cho hai người, sau đó nói: "Tạm thời mô hình là như thế, sau này có ý kiến hay thì sẽ sửa đổi lại."

"Trồng trọt chăn nuôi cơ cấu lại sẽ thuộc Bộ Nông nghiệp, tất cả lương thực, thực phẩm của Phi Thiên giáo đều do Bộ Nông nghiệp chịu trách nhiệm." Thạch Sanh tiếp nhận vừa xem vừa sững sờ, sau đó như đã hiểu rõ hô lên: "Đại ca, cái này rất tốt ah! Sau này đệ tử khi làm nhiệm vụ tại nông trường không còn cảnh chạy khắp nơi vì không rõ mình cần làm nơi nào hay công việc gì, có thể dể tính điểm cống hiến công súc lao động hơn rất nhiều! Cơ cấu lại quả không sai."

"Đó là đương nhiên." Lý Thông trong lòng thầm nói: Đây là quy trình để làm ra sản phẩm số lượng lớn, mỗi người một chức năng tốc độ sẽ tăng lên rất cao, quen tay thì hay việc không chỉ tốc độ tăng mà chất lượng cũng được đảm bảo, tính công súc lao động cũng đơn giản hơn chỉ cần kiểm tra số lượng là được.

"Buôn bán, thu thuế, tiền trang trong Phi Thiên Chi Thành đều sẽ dưới quyền của Bộ Tài chính, cái này đúng là buôn tay cho đệ tử đi làm, chúng ta không chỉ có thể có nhiều thời gian hơn luyện võ, mà còn tránh thất thoát tiền tài vì sai lầm của mình vì qua nhiều khâu kiểm tra lại, tài sản của chúng ta sẽ tăng vòn vọt ah!" Thạch Sùng sau khi xem xong cũng khen ngợi nói.

"Bộ Giáo dục và Đào tạo! Đại ca, cái này độc ah! Tuy Phi Thiên giáo có mở trường học nhưng nhân khí không được tốt lắm, cơ cấu lại thành Bộ Giáo dục và Đào tạo Phi Thiên giáo chúng ta sức ảnh hưởng nhiều mặt mở rộng ! ! !" . Thạch Sùng nhìn xuống phía dưới, vẻ mặt kích động nói.

"Ừm, Tam đệ ngươi nói cái gì?...Là sao?" Thạch Sanh gãi đầu mặt có chút không hiểu.

"Phi Thiên giáo ban đầu người nào xin vào cũng nhận, không biết khả năng làm việc làm sao, bây giờ đại ca chuẩn bị đẩy ra Đào tạo chứng nhận khảo thí!!! Chỉ cần là người thông qua khảo thí Đào tạo chuyên ngành, sẽ có được giấy chứng nhận, chúng ta cũng có thể yên tâm giao việc cho người đó." Thạch Sùng từ từ giải thích.

Thạch Sùng chậm rãi giải thích, trong lòng cũng chưa phát giác có chút hưng phấn. Sau này muốn nhận người chỉ cần hô một tiếng là được, không cần phải khó khăn không biết gì cũng nhận vào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.