Chương trước
Chương sau
Thật lâu, Quách Phù mới mở ra hai mắt như nước trong veo mười phần động lòng người , khuôn mặt tinh xảo giống như là búp bê lộ ra một nụ cười ngọt ngào, thanh âm ngọt tinh khiết, như là thanh tuyền, vô cùng dễ nghe nói: "Mùi vị này, quá tuyệt vời!"

Quách Phù lại gần trước người Lý Thông một đôi nước long lanh mắt to nhìn hắn, ánh mắt tinh khiết cực kỳ, không có một chút nào tạp chất lễ phép: "Cảm ơn! Đại ca ca"

Nhìn trước người khuôn mặt tiểu la li phấn nộn nộn, đáng yêu đến mức làm cho người ta nhịn không được hôn một cái.

Lý Thông cũng chịu không được, ngồi thấp xuống dùng ngón tay nhẹ nhàng tại tiểu la lỵ đáng yêu khuôn mặt nhéo nhéo.

Quách Phù sắc mặt một mảnh đỏ ửng, bất quá cũng rất hưởng thụ Lý Thông vuốt ve khuôn mặt, ánh mắt như nước trong veo nhìn xem Lý Thông, tham lam hít thở khí tức làm người ta dể chịu,

Thừa lúc Lý Thông gần người mình, không để ý tới ánh mặt ngạc nhiên của mọi người, Quách Phù hai tay ốm lấy cổ, cái miệng nhỏ nhắn tại khuôn mặt Lý Thông ba hôn một cái, sau đó thẹn thùng chạy về chốn sau lưng mẫu thân Hoàng Dung.

Võ Tu Văn, Võ Đôn Nhu lập tức ngây ngốc, hai mắt nhìn nhau muốn nói lại thôi, trong lòng buồn bực cầu mong Phù muội chỉ vì cảm ơn mà làm như thế chứ đừng thích chơi với Lý Thông.

Dương Quá bộ dáng không thèm để ý chỉ hết nhìn đông lại nhìn tây, con ngươi chuyển loạn không biết đang suy nghĩ gì.

Hoàng Dung đồng dạng ngốc trệ nhìn xem Quách Phù và Lý Thông thân thiết, muốn há mồm nói nhưng không biết nói gì, đây cũng là con mình chủ động cũng không thể trách người ta ah!

Hoàng Dung cũng như bao người mẹ khác rất quan tâm con gái mình, thường ngày chỉ chơi với Đại Võ Tiểu Võ, và tên tiểu tử Dương Quá,

Nàng không thích Đại Võ Tiểu Võ quá ngu ngốc, giống chồng mình, lấy phải người như thế tương lai sẽ giống mình nghèo túng, thậm chí còn liên lụy đến gia đình như cha nàng. Đã có nàng tấm gương rồi làm sao có thể để con gái thích người như thế nên Đại Võ Tiểu Võ từ lâu đã bị nàng loại bỏ.

Còn Dương Quá càng không thể nói, quá thông mình cơ trí, thậm chí còn hơn nàng, con gái mình nếu ở chung với tiểu tử họ Dương kia, lấy bản tính và trí tuệ con gái mình chắc có lẻ bị bán còn giúp hắn nói tốt, Dương Quá cũng bị nàng loại bỏ.

Thấy con gái không quan tâm lắm Võ Tu Văn, Võ Đôn Nhu và Dương Quá nàng còn cao hứng một hồi, thế nhưng là không nghĩ tới, hiện tại Lý Thông xuất hiện,

Hắn không chỉ cho kẹo mà còn nhéo má con gái mình, thế mà Quách Phù không những không kháng cự mà khuôn mặt còn hưởng thụ, đỏ rực dáng vẻ, để nàng hết lời để nói là lại đi hôn người khác trước mặt mình, Hoàng Dung quyết định phải tìm cơ hội nói chuyện với con gái mình một chút mới được.

Lý Thông đưa tay sờ lên mặt chỗ bị hôn, nơi đó còn dính chút nước bọt và mùi thơm tiểu nữ hài, thấy hiện trường yên lặng quỷ dị bầu không khí, hắn lập tức đánh sang chuyện khác: " n! Các ngươi chắc cũng đã mệt, ta sẽ dẫn các ngươi đến chỗ của mình."

Nói xong cũng không để ý đến ai, cứ thế bước đi dẫn đường, trong lòng thầm nghĩ: Không biết có phải Hoàng Dung suy tính sâu xa hay không vậy mà 4 người đều thành thạo tiếng Việt, nếu có thể thấy trước Trung Nguyên đại loạn mà chuẩn bị cho con mình học trước tiếng Việt để dể dàng trốn đi khi có đại chiến loạn thì cái này Hoàng Dung không hổ là nữ Gia Cát ah! Hắn mặc dù nghe và nói được tiếng Hoa nhưng làm sao cũng thấy không được tự nhiên, nếu tất cả đều biết tiếng Việt thì đối với Lý Thông không thể tốt hơn.

Hoàng Dung đoàn người thấy vậy cũng đi theo, chính mình phải tại đây ở lâu dài cũng phải nghiêm cứu kỹ quy cũ nơi đây mới được.

Từ cổng phía đông của Phi Thiên Chi Thành, đoàn người lên xe ngựa chậm rãi lên đường, còn Tiểu Hồng Mã của Quách Phù và mấy con ngựa của nhóm người Dương Quá sẽ có đệ tử lo liệu.

Từ ngoài cổng khá vắng khi vào bên trong người và xe dần đông hơn làm đoàn người chú ý.

Trên đường đi, Quách Phù giống như là con chim nhỏ sổ lồng, líu ríu nói không ngừng, bình thường bị phụ thân quản thức, hôm nay đến Phi Thiên Chi Thành, nhìn dòng người xung quanh Quách Phù cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Đến trung tâm khu vực buôn bán tập chung, một bên là khói bay ngút trời, tiếng kinh làm lòng người thanh thản, một bên là quán trọ, quán ăn đủ loại mua bán các loại hàng hóa khác nhau, tuy không bằng như Tương Dương thành khi xưa như nay có thể nói là náo nhiệt nhất Kinh Châu cũng không quá đáng.

Tại Lý Thông trên thân, Quách Phù tìm được đã lâu sự quan tâm cùng ấm áp.

Ngắn ngủi một đoạn lộ trình, Quách Phù cảm thấy quảng thời gian này cực kỳ vui vẻ, đã hết ngượng ngừng giọng nói ngọt ngào hỏi Lý Thông hết đông đến tây.

Thấy tuyệt phẩm lo li hỏi đến đền Thủy Tinh, Lý Thông liền thong thả giới thiệu: "Đây là đền Thủy Tinh chung tâm của Phi Thiên giáo, bên trong có 1 đại tượng, 5 tiểu tượng đều được làm bằng vàng, đó là tương Thủy Tinh thần của biển cả, sông ngòi, mưa gió. Năm bức tiểu tượng lần lượt là Mộc Long, Thủy Kỳ Lân, Kim Quy, Hỏa Phượng Hoàng, Thanh Ngưu được sắp theo thứ tự ngũ hành, lấy tượng Thủy Tinh làm trung tâm."

Hoàng Dung đám người nhìn theo hướng Lý Thông chỉ, hít hà không thôi, Phi Thiên giáo quá giàu có ah! Toàn chơi đồ bằng vàng. Người tới lui tấp nập, xung quanh có nhiều đệ tử mặc y phục giống nhau nhìn rất quý phái và giàu sang.

Võ Tu Văn, Võ Đôn Nhu và Dương Quá một bộ hướng tới, dù là võ giả nếu không có tiền cũng rất mất mặt ah! Không thấy dù Quách Tĩnh tông sư cao thủ vì thiếu quân phí mà đi vay mượn khắp nơi sao, nếu có võ công cao thêm vào có nhiều tài phú sẽ càng nhiều người ngưỡng mộ ah! Mộng tưởng anh hùng được vạn người kính trọng lóe lên trong đầu 3 tiểu nam hài.

Lý Thông đắc ý tiếp tục hướng về mỹ nữ khoe tài phú, vừa chỉ vừa giới thiệu: "Đền Thủy Tinh vì tín đồ quá đông đảo nên chia ra làm 5 mái đình nhỏ, Mộc Long đình, Kỳ Lân đình, Kim Quy đình, Phượng Hoàng đình, Thanh Ngưu đình là nơi mà tín đồ hướng về phía ngũ đại thánh thú và Thủy Tinh quỳ bái, mỗi một mái đình đo 4 trụ gỗ ngàn năm chống đỡ, Phi Thiên giáo bỏ ra không ít tiền tài mới từ Bắc Tống mua được, 5 mái đình được nối liền nhau, lối đi thập phần rộng rãi và thoải mái, tuy mỗi mái đình có 3 lầu nhưng dù chỉ là lầu 1 được thiết kế tăng diện tích tối đa nên cũng có thể chứa 2000 - 3000 người."

Không giống đám người Quách Phù đơn thuần đi ngắm cảnh nhìn cảnh vật xung quanh hít hà như thấy kỳ quan của thiên địa, Hoàng Dung dụng tâm ghi nhớ nào là số người ra vào, số lượng đệ tử quản lí nơi đây, địa hình địa lợi, vân vân... để sau này có thể quản lí tốt, dù sao Lý Thông từng hứa nếu làm tốt nàng sẽ được tăng lương ah!

Đây là đoạn đường chính của Phi Thiên giáo nên đã được lát đá làm rất rộng rãi đủ cho 6 làn xe ngựa đi qua, nên Lý Thông đoàn người có thể hưởng thủ chuyến đi mà không có cảm giác tù túng, chật chội.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.