Băng Nguyên Bắc Cực, đây là tên mà Lý Thông gọi vùng đất vô chủ này. Nằm ở cực bắc Đại Việt, nơi có thể đi thông ba đại đế quốc khác, là nơi mà Lý Thông tính toán sẽ chuyển Phi Thiên giáo từ Hồ Lô cốc sang, hắn không phải người thích ăn nhờ ở đậu người khác.
Sau khi ăn sáng xong, Lý Thông đoàn người đi khám phá động băng, tìm hiểu thêm địa hình khu vực này. Có Bạch Hồ Mi Li đi trước mở đường, trong băng động sắp tới, tất cả thiên tài địa bảo sẽ không thoát được, Lý Thông khá tin tưởng năng lực tầm bảo của Tiểu hồ ly, hắn không chút lo lắng sốt ruột có người đến trước, dù sao nơi đây hoang vắng, được biết là ít ai để ý đến.
Một đường đi thẳng, Lý Thông hắn không thấy bất kỳ vật sống nào, may là có Bạch Hồ Mi Li tai thính mắt tinh tìm được hang động, nếu là chỉ sợ khó mà tìm được.
Đi qua hai trụ băng tiến vào Băng động, không còn cảm thấy từng đợt gió rét lạnh như bên ngoài, nhưng cũng không vì đó mà bên trong ấm áp hơn.
Vượt qua cửa động khá hẹp, bên trong khá khô ráo, từng tản băng trụ hình dáng khác nhau, màu sắc đậm nhạt thu hút ảnh mắt. Đi được vài chục mét, băng động cũng từ từ rộng ra, có nơi vòm hang cáo vút đến 100 mét. Vì mải mê ngắm vẻ đẹp của băng động như một bức tranh nhiều màu sắc, Lý Thông có lúc quên nhiệm vụ vào đây là để tìm bảo vật.
Giật mình thanh tỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thu-nguyen-chi-phi-thien-thanh-tien/3120200/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.