Cô giật nảy mình: "Chuyện gì?" Cô nháy mắt mấy cái vẫn còn chưa tỉnh hồn lại.
"Tôi..." Lý An Nhiên lời còn chưa kịp ra khỏi miệng thì Kỷ Thiên Hạo đã đi tới thuần thục cầm dây thừng đem hai tay Lý An Nhiên cột vào trên bậc thang.
Lý An Nhiên kinh ngạc trừng mắt nhìn Kỷ Thiên Hạo: "Kỷ Thiên Hạo, anh điên rồi! Thả tôi ra! Tôi nói anh thả tôi ra, nghe không hiểu sao?"
Kỷ Thiên Hạo tà khí liếc nhìn cô ta một cái, lại giống như là cảm thấy hai chân của cô ta không an phận có chút chướng mắt nên dứt khoát lại bảo người giúp việc lấy một sợi dây thừng khác cẩn thận trói hai chân của cô ta lại thật chắc chắn, lúc này mới vỗ vỗ tay hài lòng nhìn Kỷ Gia Phong ở cách đó không xa quát: "Đại ca, đảm bảo với anh người vẫn còn sống, từ từ hưởng thụ đi." Nói xong anh phất phất tay với Kỷ Gia Phong rồi mang theo Cố Niệm Niệm ra khỏi nhà.
Phía sau anh truyền đến tiếng gầm gừ phẫn nộ của Lý An Nhiên: "Kỷ Thiên Hạo tên khốn kiếp này! Đồ hèn hạ, bẩn thỉu, tôi nguyền rủa cho anh chết không được yên lành!"
Kỷ Thiên Hạo ôm lấy Cố Niệm Niệm, khinh thường ngoãy ngoáy lỗ tai: "Đúng là không thục nữ gì cả!" Đương nhiên, lúc này anh đã quên mất: Mình cũng không phải quý ông gì cả.
Lý An Nhiên vẫn còn tiếp tục chửi ầm lên, chỉ tiếc anh đã sớm ôm người đẹp biến mất không còn bóng dáng rồi.
Sau khi Kỷ Gia Phong từ toilet đi ra nghe thấy tiếng của Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-ta-ac/1778790/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.