Lúc Cố Niệm Niệm thức dậy đã là buổi tối, trời bên ngoài âm u, trông giống như sắp mưa, mà Kỷ Thiên Hạo lười biếng ngồi trên sofa hút thuốc.
Nói thật, tâm trạng lúc này của cậu hai nhà họ Long có chút ngổn ngang. Bởi vì, sâu sắc hiểu ra một đạo lý, một khi bước ra khỏi cánh cửa này, bên ngoài bọn họ sẽ phải đối mặt với sự tiêu diệt đáng sợ. Tất cả những chuyện này anh không để ý. Nhưng cô gái nhỏ này….cô thật sự có thể tiếp nhận được sao?
Cả người Cố Niệm Niệm mệt mỏi nằm trên giường, từ góc độ của cô có thể nhìn rõ sự lạnh lùng trên khuôn mặt của Kỷ Thiên Hạo lúc này. Cô không biết anh đang nghĩ cái gì, nhưng lại nhìn thấy bộ dạng nặng nề hiếm thấy của anh.
Kỷ Thiên Hạo phát hiện ra ánh mắt của Cố Niệm Niệm, nghiêng đầu, dịu dàng nhìn cô: “Tỉnh rồi?”
Cố Niệm Niệm theo bản năng muốn trốn tránh, nhưng vẫn không thoát khỏi đôi mắt sắc bén của Kỷ Thiên Hạo. Lập tức ngại ngùng gật đầu. Kỷ Thiên Hạo dường như đã nhìn thấu suy nghĩ của cô, cả người nằm trên ghế sofa, từ từ nhắm mắt lại, dáng vẻ yên lặng yên lòng, trái ngược hoàn toàn với lúc nãy.
Khoảng mười phút sau, Cố Niệm Niệm quần áo gọn gàng bước xuống, ngại ngùng đi đến trước mặt Kỷ Thiên Hạo, yếu ớt nhìn anh, sau đó lại cúi đầu xuống. Cô khẽ mở miệng như muốn nói điều gì, nhưng lời nói đến bên miệng cô lại cảm thấy không thể nói ra được.
Kỷ Thiên Hạo khẽ mở mắt, nhìn Cố Niệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-ta-ac/1778785/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.