Cố Niệm Niệm liếc nhìn bữa sáng trên mặt đất và có chút sững sờ, khẽ liếm môi, cô thật sự rất thích ăn rau. Nghiêng đầu, cô liếc nhìn Kỷ Thiên Hạo, sau đó bưng cháo và trứng gà qua: “Ăn cơm thôi.” Từ trưa qua đến bây giờ, cô không hạt cơm vào bụng, thực sự có chút đói.
Kỷ Thiên Hạo uể oải liếc nhìn bữa sáng, đôi mắt đột nhiên lóe lên một tia lạnh ý. Rất tốt! Xem ra da của ai đó lại bị ngứa rồi! Mặc dù anh đang tức giận, nhưng lại che đậy rất tốt. Chỉ nhìn một nơi nào đó trong phòng, khuôn mặt lộ ra sự u ám khác thường.
Cố Niệm Niệm thấy Kỷ Thiên Hạo không lên tiếng, cô đặt bữa sáng trước mặt anh, cắn môi dưới, sau đó hào phòng lên tiếng: “Mỗi người một nửa, anh ăn trước đi.” Mặc dù, cô vẫn còn tức giận với Kỷ Thiên Hạo, nhưng bây giờ hai người đang cùng một cảnh ngộ nên phải thương lấy nhau, lúc này Cố Niệm Niệm không muốn khiến Kỷ Thiên Hạo cảm thấy tủi thân.
Kỷ Thiên Hạo liếc nhìn Cố Niệm Niệm, sau đó dịu dàng nói: “Tôi không đói, em ăn đi.”
Cố Niệm Niệm bối rối liếc nhìn anh, sau đó cầm chiếc thìa đưa đến trước mặt Kỷ Thiên Hạo: “Anh ăn một chút đi, trứng gà mỗi người một quả.” Mặc dù bụng của cô đói đến mức kêu cục cục rồi, nhưng Cố Niệm Niệm lại là một cô gái lương thiện, một người vợ tuyệt vời! Kỷ Thiên Hạo không nhịn được thở dài trong lòng.
“Tôi thật sự không đói, em mau ăn đi.” Cho dù có đói, lúc này Kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-ta-ac/1778782/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.