"Cám ơn cha." Cố Niệm Niệm đứng dậy đi lên lầu trở về phòng, cô chỉ thu dọn vài đồ vật đơn giản, ở cửa phòng gặp Kỷ Thiên Hạo.
Anh giận dữ trừng mắt nhìn cô, sự im lặng hồi lâu bị phá vỡ bởi lời nói đây máu tanh của anh: "Nếu như em muốn nhìn thấy cái đầu xinh đẹp của Cố Thanh Hoa chứa ở trong bình rượu bị nghiền nát, thì em bây giờ có thể trở về "
Cố Niệm Niệm nghe thấy liền run lên, đôi chân thoáng lui về sau một chút. Nói thật, đôi mắt của Kỷ Thiên Hạo giờ phút này thật sự khiến cô sợ hãi.
Kỷ Thiên Hạo hài lòng gật gật đầu, rồi sau đó đưa ô mai trong tay cho cô: "Ăn xong lại tìm tôi "
Cố Niệm Niệm hoảng sợ gật đầu, rất không lễ phép dùng sức đóng cửa lại. Ngăn cách với ánh mắt có lực sát thương lớn đó, Cố Niệm Niệm cảm thấy một chút chua xót, về phần tại sao chua xót, Cố Niệm Niệm không dám đi sâu vào lý do.
Ánh mặt trời rất ấm, Cố Niệm Niệm đi siêu thị trở về, vừa vặn trông thấy Cố Tư Thành với bộ dạng ngang ngược càn rỡ xuất hiện ở trước biệt thự của nhà họ Kỷ. Cô chậm rãi đi qua, lúc còn ước chừng khoảng cách mười bước, liền nghe thấy Cố Tư Thành hét lên: "Cố Niệm Niệm!"
Cố Niệm Niệm thật sự rất muốn quay đầu rời đi, có một người anh trai thích la hét như vậy, cô cảm giác rất mất mặt, nhưng cô vẫn là nhịn xuống, bước một đến gần Cố Tư Thành nói: "anh hai, anh tìm em?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-ta-ac/1778771/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.