Lời giải thích của anh khiến ánh mắt Kỷ Thiên Hạo lóe lên sự khó chịu, nhưng lại khiến cho Cố Tư Thành vỗ tay vui vẻ: “Em còn tưởng là ai chứ? Thì ra là em chồng của Niệm Niệm.” Anh ác ý nhấn mạnh hai chữ em chồng, nhìn khuôn mặt kia của Kỷ Thiên Hạo có thể nói là vô cùng vui sướng khi người gặp họa.
Kỷ Thiên Hạo không nói gì, ngược lại di chuyển bàn tay đặt trên vai Cố Niệm Niệm đến eo cô. Trong sự kinh ngạc của Cố Tư Thành, Kỷ Thiên Hạo ném mạnh quả bóng trong tay về phía anh ta: “Đây là lời cảnh cáo giành cho cậu!” Trong giọng nói mang theo khí thế lạnh lùng nghiêm túc.
Cố Tư Thành sờ sờ khuôn mặt bị đập trúng, vừa định phản kích, lại bị thanh âm nhu hòa của Cố Thanh Hoa ngăn lại : “Tư Thành còn nhỏ, không hiểu chuyện, việc này vẫn mong phó tổng giảm đốc Kỷ thứ lỗi.” Trong thanh âm thanh nhã của anh lại không có chút trách cứ, nụ cười nhẹ bên khóe miệng mang theo chút ý xin lỗi vô cùng hoàn mỹ.
“Trẻ nhỏ phải dạy giỗ, nếu không chúng sẽ vô pháp vô thiên, sẽ có lúc nhà họ Cố các anh không thu dọn nổi.” Khóe miệng hơi cong, nụ cười tà ác của Kỷ Thiên Hạo khiến Cố Niệm Niệm nhìn rất khó chịu.
“Không phiền phó tổng giám đốc Kỷ phải lo lắng.” Cố Tư Thành hung hăng trừng mắt liếc Kỷ Thiên Hạo, bước lên phía trước cầm tay Cố Niệm Niệm kéo lên trên tầng, nhưng lại bị Kỷ Thiên Hạo nhấc tay gạt ra: “Tôi còn chưa đến thăm ngôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-ta-ac/1778761/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.