Càng làm càng hăng say hơn thì phải ,ngay lập tức anh liền kéo áo sơ mi của Cẩn Vy xuống .
" Ưm ..ư .." Dục Thịnh hôn rồi vùi đầu vào trong cổ của Cẩn Vy .
" Dục Thịnh xin anh đấy, đừng làm ở đây"
" Bây giờ còn muốn ra điều kiện với tôi nữa sao. " .Dục Thịnh liền bóp cằm của cô ,ánh mắt có phần tức giận
" Ở đây có người " Bản thân của cô không muốn thêm nhục nhã nữa đâu ,bấy nhiêu đây là đủ lắm rồi .
" Dục Thịnh còn không thì anh cho tôi ứng lương trước 1 năm đi , tôi đi làm không công cho anh , tôi không làm tình nhân nữa ." .
" Ngô Cẩn Vy cô tưởng cô là ai mà muốn làm gì thì làm hả ,bộ tôi đây là cấp dưới của cô hay gì ."
" Tôi không có ý đó. "
" Cô chính là như vậy ,sáng nắng chiều mưa không thể nào hiểu được ." .
" Được rồi, theo tôi về nhà ." nói xong anh liền cầm áo khoác rồi rời đi , Cẩn Vy cũng chạy theo anh ..
Ngồi vào ghế lái ,Dục Thịnh liếc mắt qua nhìn cô .
" Nhìn cái gì. "
" Anh say rồi có lái xe được không ."
" Được. " .
" Ngô Cẩn Vy bắt đầu từ ngày mai cô chuyển qua nhà tôi ở , tôi nói cái gì thì cô cũng phải nghe lời,cấm cãi lại tôi,còn tiền thì không thiếu đâu ."
" Được ,cám ơn anh "
"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-lanh-lung-trai-tim-da-trao-cho-nguoi-tinh/3712582/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.