Cô cười yếu ớt nói: "Vậy em nấu một bữa tối đền tội thôi."
"Hừ, vậy quá tiện nghi cho em! Nếu như. . . . . . Em đồng ý nấu cơm cho anh cả đời, ngược lại anh có thể suy nghĩ tha thứ cho em.”
"Nếu như anh ăn không ngán, rãnh rỗi không có chuyện gì làm thì em có thể nấu cho anh ăn."
"Em đồng ý thì không cho đổi ý nữa!" Anh nắm chặt tay của cô, tròng mắt đen lóe lên rừng rực mà vui mừng.
*********
"Tử Tự, thư của cô."
"Cám ơn." Nhận lấy lá thư, cô liếc nhìn địa chỉ và thấy từ Ngân Thành gửi tới. Sau khi mở bức thư, cô nhanh chóng kiểm tra những bức ảnh và phim bên trong, phát hiện trong lá thư còn kèm một tấm thiệp nhỏ, phía trên viết mấy chữ ——
Chúc phúc cô và Nhĩ Khiêm.
Không có ký tên, nhưng cô biết là ai, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng cười một tiếng, cất lá thư cẩn thận vào trong bóp da, chuẩn bị mang về nhà rồi đốt chúng, để chúng trở thành tro bụi, theo gió cuốn đi.
Không có ai sẽ không phạm sai, chuyện đã qua hãy để nó lại trong quá khứ, mang quá nhiều oán hận trên lưng sẽ thành gánh nặng, sẽ chỉ làm chậm bước chân mình tiến về phía trước, vứt bỏ đi tất cả, mới có thể nhẹ nhõm cất bước tiến về phía trước.
"Chậc, tiểu mỹ nhân, có chuyện gì vui mà cô cười vui vẻ như vậy?" Giọng nói hớn hở của Kim Khiết vang lên.
"Sau cơn mưa trời quang mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thieu-gia-nha-ho-cam-can-day-do/1983382/chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.