Thanh phong ngoại, cổ đạo biên, nhất hành bạch lộ thượng thanh thiên. Hóa yêu đan, luyện pháp khí, hồi thủ dĩ thị số niên gian. Xuân phong phất đại địa, nhuận vũ tế vô thanh, hựu thị nhất niên xuân quý. -Dịch thơ- *\Bên ngoài gió thổi, cạnh đường xưa, một đàn cò trắng bay lên trời Tiêu hóa yêu đan, luyện pháp khí, quay đầu đã mấy năm trôi qua Gió xuân lướt qua mặt đất, mưa nhỏ rơi trong im lặng, lại là một mùa xuân/* Nhìn một chút ngoài cửa sổ mưa phùn, Nhị Thanh duỗi lưng một cái, quay đầu nhìn Hồng Lăng kia cuộn thành một đoàn, một bộ phờ phạc mà bám lấy cái đầu nhỏ, không khỏi thầm cảm thấy buồn cười. Thả ra trong tay thư tịch, đứng dậy đi vào trước bàn sách, cầm bút viết nhanh. Tà phong tế vũ mật mật hàng, vũ đả phiêu bình phong xuy khứ. Ngọc hồ yên ba niểu niểu thăng, thiên phong vạn nhận tẫn thấu lục. Xuân lôi chấn chấn vạn vật tô, tiềm long thăng không phong lôi tụ. Bút tẩu long xà thiên địa kinh, huy hào nhất thuấn quỷ thần cụ. -Dịch thơ- -*- Gió nghiêng mưa phùn rơi dày đặc, mưa đánh bèo trôi gió thổi đi Hồ như ngọc khói sóng bay lên lượn lờ, ngàn đỉnh núi cao vạn trượng hiện ra màu xanh Sấm mùa xuân rung rung vạn vật tỉnh lại, tiềm long lên trời gió bão táp tụ lại Bút đi như rồng rắn thiên địa kinh, múa bút một chớp mắt quỷ thần sợ. -*- Quỷ thần sợ hay không, Hồng Lăng không rõ ràng, nhưng nó lại bị hắn giật nảy mình, chỉ vì Nhị Thanh thu bút lúc, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-thanh/4627589/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.