10 
 Ta rắc một nắm cám gà, bầy gà lập tức xúm lại, cúi đầu mổ lia lịa. 
 Thế nhưng ta lại dùng một chiếc gậy đẩy một con gà ra ngoài, mỗi lần nó định tiến tới ăn là ta liền chặn lại. 
 Chỉ cần nó vừa mổ, ta liền bắt đầu mắng: 
 "Ngươi làm gì đó? Không được ăn, nghe chưa, đồ gà thối, không cho ngươi ăn." 
 "Ngươi là lão đại trong bầy gà này, cớ gì không nhường cho mấy con khác? Chúng nó nhỏ hơn ngươi, gầy hơn ngươi." 
 "Đã bảo không cho ăn, ngươi còn cứ đòi ăn, ngươi nghe không hiểu tiếng người à? Đừng có giả vờ! Ta biết ngươi hiểu. Ta không muốn ngươi ăn, nghe rõ chưa?" 
 "Ngươi không nghe lời phải không? Nếu còn không nghe lời, tối nay ta g.i.ế.c ngươi ăn thịt đấy." 
 Con gà ấy bị ta đuổi đi, rõ ràng rất muốn ăn, nhưng không dám lại gần, chỉ đứng đó do dự, lén lút nhìn, vừa lưu luyến vừa sợ sệt. 
 Nhưng mỗi lần nó tiến lại, ta liền quật một gậy. 
 Đại sư tỷ rốt cuộc không nhìn nổi nữa. 
 Hồng Trần Vô Định 
"Nhị sư muội, đừng như vậy, nó căn bản còn chưa ăn miếng nào mà." 
 "Nó là lão đại đấy, dĩ nhiên phải nhường mấy con khác rồi. Với lại, cám chỉ có bấy nhiêu đó, nó ăn rồi thì mấy con kia ăn gì?" 
 "Là lão đại thì phải nhường sao? Là lão đại thì không được ăn à?" 
 "Phải đó, là lão đại thì phải nhường sao? Là lão đại thì không được ăn à?" 
 Ta lặng lẽ nhìn nàng. 
 Đại sư tỷ sững người, mắt chợt đỏ hoe, lặng im chẳng nói một lời. 
Ta buông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-su-ty-nang-vung-vang-nhu-lao-cau/4665756/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.