Mã Minh Viễn không nghĩ tới câu nói vô ý của mình lại làm cho Thẩm Tuệ An biến sắc như vậy, lại càng không ngờ rằng nàng ta đột nhiên lại vung roi lên, bỗng chốc hắn chợt sửng sốt, chỉ ngơ ngác nhìn roi da đang bay về phía mình.
Hai má đã cảm nhận được tiếng xé gió của roi da, Mã Minh Viễn theo bản năng nhắm mắt lại, trong lòng thầm kêu xong đời, khuôn mặt tuấn mĩ này của hắn chắc hẳn sẽ bị hủy, sau này không biết làm sao để gặp người khác.
Mọi người xung quanh thấy thế thì kinh hô lên, nhưng roi da trong tay Tuệ An đột nhiên thay đổi phương hướng, đánh sang chỗ cây cỏ phía bên má phải của Mã Minh Viễn.
Cây cỏ bị đánh trúng văng tung tóe, những bông tuyết trên cây rơi lả tả xuống đất.
Biến cố này khiến mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, không biết tại sao Tuệ An lại đổi ý, chuyển hướng của roi, ngay cả Mã Minh Viễn cũng không nghĩ đến.
Tuy rằng hắn cảm thấy chỗ thái dương bị roi xẹt qua có hơi rát nhưng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, ít nhất vẫn bảo vệ được khuôn mặt của hắn, xem ra tiện nữ này còn biết chừng mực.
Hạ nhi ở một bên nhìn cũng thở phào một hơi, nhưng trong lòng lại nghĩ không biết tại sao tiểu thư lại thay đổi hướng của roi da như vậy, mắt thấy roi đã chuẩn bị trúng mặt nhưng cuối cùng lại thay đổi, đúng là quá giỏi.
Chỉ có Tuệ An mới hiểu rõ, một roi kia hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-nu-hau-mon/2302764/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.