Chương trước
Chương sau
Xế chiều đã là lúc Diệp Dung theo thói quen thức dậy, lúc này đã là 5h18' chiều.

"Oáp~~" Ngồi dậy nhẹ ngáp một cái làm cho Diệp Dung tỉnh táo hơn, vốn đã làm không ra động tĩnh lớn dù vậy vẫn khiến cho Trần Khải nằm bên tỉnh giấc theo. Mở mắt ra là đã nhìn thấy Diệp Dung đã thức và ngồi trước mắt, Trần Khải cũng không định ngủ nữa mặc dù hắn rất muốn lười thêm chút nữa.

"Khải ca có vẻ rất buồn ngủ, hay là ngủ thêm một lát đi thôi." Lần trước cùng Trần Khải ngủ ở nhà, lúc Diệp Phương Nhi về Trần Khải còn một bộ muốn ngủ tiếp đâu. Vì vậy lần này Diệp Dung mới định để Trần Khải ngủ thêm chút, không nghĩ tới chỉ một ít cử động của bản thân đã làm Trần Khải tỉnh giấc.

"Không sao, anh đã hứa cùng em đi chợ mà. Dù gì anh cũng đã thức."

Diệp Dung đứng dậy rời khỏi giường, đưa tay hướng Trần Khải mà nói: "Nếu đã vậy, chúng ta đi rửa mặt đi thôi. Xong rồi còn cùng nhau ra chợ."

Nắm lấy tay Diệp Dung, Trần Khải mượn sức mà đứng dậy. Thật ra là do Trần Khải tự đứng dậy thôi, nếu thật muốn kéo Trần Khải dậy chỉ sợ với tiểu thân thể của Diệp Dung đại khái sẽ ngã vào lòng hắn.

"Khải ca có cái giỏ đi chợ không?" Diệp Dung chợt nhớ ra và hỏi.

"Giỏ gì? A nhớ rồi giống cái lần trước em cầm phải không?" Trần Khải nói tới đó Diệp Dung còn tưởng là hắn đã biết, và sẽ lấy ra nhưng nào ngờ.

"Anh không biết có hay không nữa."

"Thôi để em vào kho tìm." Diệp Dung đành hướng nhà kho chạy.

────Vài phút sau,



So với lúc đầu ngồi xe đạp thì bây giờ Diệp Dung đã thích ứng hơn rồi, không còn vẻ mặt ngơ ngát như lúc đầu nữa. Tới đoạn đường gập ghềnh cũng chủ động ôm eo Trần Khải mà không đợi hắn nhắc, một đường im lặng cho đến khi tới chợ.

Chợ chiều nơi đây vẫn là như vậy nhiều người qua lại, mặc dù không sao so được với buổi sáng, nhưng khi đi dạo chợ vẫn có không khí khiến người ta vui vẻ. Đoạn đường ở trong chợ hẹp, người đi qua lại mua đồ từ sạp hàng này đến sạp hàng khác, xe đạp tất nhiên không vào được, Trần Khải thấy vậy đành gọi Diệp Dung cùng xuống xe.

"Khải ca lần đầu tiên đi chợ à, sao lại chạy xe vào tận đây rồi." Ai cũng nhìn hết, đương nhiên là nhìn vì hai người đi xe vào lấn đường hay nhìn vì xe đạp thì Diệp Dung không biết.

"Vậy mà a Dung không nhắc anh." Trần Khải nhẹ véo chóp mũi Diệp Dung mà vờ như trách mắng.

"Là do Khải ca chạy vào nhanh quá, em quên nha."

"Thôi được rồi, vậy a Dung tính phải làm sao đây?" Trần Khải không biết làm sao mà hỏi Diệp Dung.

Diệp Dung nghịch ngợm cười, tay chỉ chỉ hướng một phía có nơi đậu xe đạp, nhưng là phải tự giữ, mất cũng không thể bắt đền ai được "Là chỗ đó nha."

Trần Khải nhìn, rồi cũng thật bất đắc dĩ vì Trần Khải không muốn ngồi một chỗ giữ xe, nhưng đồng thời lại sợ để đại sẽ mất xe, hắn bảo bối cái xe đạp này lắm. Tuy mua lại nhưng giá cũng còn chát mà, do dự một lát cuối cùng vẫn là lựa chọn giữ xe rồi. Trần Khải từ túi áo lấy ra túi tiền nhỏ của hắn, ném nhẹ qua cho Diệp Dung mà dặn dò: "Trong đó có tiền của anh, a Dung vào mua thức ăn đi anh sẽ ở ngoài đợi, dù gì cũng chẳng hiểu nên mua thứ gì để nấu."

Diệp Dung chụp lấy được túi tiền, ôm vào lòng đối với Trần Khải khẳng định mình sẽ mua nguyên liệu nấu ăn tươi ngon, mà giá cả lại phải chăng "Vậy em sẽ mua nhanh rồi ra ngay, Khải ca chỉ cần chờ một chút em sẽ trở lại."

Vậy là Trần Khải và Diệp Dung tách ra hai hướng, một người đi giữ xe đạp một người đi mua thức ăn. Một mình Diệp Dung hướng các sạp rau củ quả đi tới, nhìn một lượt đều không thấy sạp mà mình hay mua rau củ, Diệp Dung thầm nghĩ 'chả lẽ dì ba hôm nay dọn sạp sớm như vậy sao?'

Bên cạnh có một vị đại tỷ nhìn thấy Diệp Dung đang đứng liền tiến lên bắt chuyện.

"Nhìn em quen quá, thường tới đây mua rau quả à? Sắp qua ải cuối năm dì ba đã ngừng bán về quê dì ấy rồi, chắc là sang cuối tháng 1 mới về lại bán đấy." Từ lời nói của vị đại tỷ đại khái cũng biết được nàng ta đã biết Diệp Dung muốn mua rau nhưng chỗ người bán mà Diệp Dung hay mua đóng cửa, nên nàng ta là muốn tới kéo khách. Diệp Dung tất nhiên cũng biết điều đó, và vì người ta đã cho thông tin mà cậu muốn, nên Diệp Dung cũng không ngại ghé thử sạp hàng rau của đại tỷ ấy.

"Vậy à, cảm ơn vị này tỷ tỷ. Rau quả bên này nhìn cũng thật tươi ngon, ta có thể nhìn thử không?" Vừa nói, Diệp Dung vừa nhe miệng cười như một bé ngoan, hai mắt lại chớp chớp long lanh nhìn nàng.

"Mời qua bên này, rau củ đều rất tươi ngon đó."

"Gọi ta Hà tỷ đi tiểu đệ đệ." Hai mắt Hà tỷ sáng lên nhìn Diệp Dung, tâm muốn hóa thành một bãi thủy rồi, đứa nhỏ này thực sự quá đáng yêu.

"Hà tỷ~"



Tiếng gọi mới êm tai làm sao, nàng là cái tận tình người, hiện tại cũng không có ai ghé sạp nàng và nơi này không phải có mình nàng bán, trước mắt cũng chỉ có Diệp Dung là khách thôi. Được Hà tỷ tiếp đón ân cần như vậy, Diệp Dung lựa được trái bí cùng đậu que rất tươi.

"Hà tỷ giúp ta cân chúng."

"Trái bí này ba lạng, đậu que thì bốn lạng. Bí đao này một cân 6 tiền đồng, ba lạng thì lấy 1 tiền đồng 8 xu. Đậu que một cân 6 tiền đồng, bốn lạng thì lấy 2 tiền đồng 4 xu."

"Tổng cộng 3 tiền đồng 12 xu. Đây ta bỏ vào giỏ giúp cho ngươi nha tiểu đệ đệ."

Diệp Dung cầm giỏ cho Hà tỷ bỏ vào, rồi mới đối Hà tỷ nói "Hà tỷ có cái này có bớt không nha?"

"Bớt nha, 3 tiền đồng 10 xu." Hà tỷ nhìn Diệp Dung cười trả lời.

"Hà tỷ xinh đẹp, ta tên là Diệp Dung cứ gọi ta a Dung, những thứ này lấy 2 tiền đồng 10 xu nha?" Giá đã muốn đi gần phân nữa.

"A Dung à 3 tiền đồng thế nào?"

"Ta mua để nấu giúp cho người khác, tiền lại không phải của ta, nên không dám dùng nhiều Hà tỷ à.." Nhìn Hà tỷ, Diệp Dung mắt trong veo nhìn.

Tâm của Hà tỷ như bị thứ gì đó đâm nhẹ vào, nàng nhìn gương mặt tú lệ mà không quá nương của Diệp Dung liền nói: "A Dung cho Hà tỷ nựng mặt một cái, liền giảm còn 2 tiền đồng 15 xu."

Diệp Dung sờ sờ mặt mình, nghĩ nó có quý giá đến vậy sao? Chỉ một cái nựng mà đã... Bất quá rất nhanh Diệp Dung liền đồng ý rồi. Phía Hà tỷ, nàng ánh mắt nhìn gương mặt mỹ ngoan ngoãn của Diệp Dung mà thích, giơ tay trên mặt Diệp Dung một cái nhẹ véo má, rồi xoa xoa từng đường nét trên gương mặt liền thốt lên "Aa sao có thể sinh ra tốt như vậy...

────Một lát sau,

Diệp Dung thành công mua bí với đậu que giá 2 tiền đồng 15 xu. Sau đó còn ghé qua hàng thịt mua ít thịt bằm liền đi trở ra ngoài.

Lời của tác giả:

Đơn vị khối lượng thường dùng:



1 cân = 1 ký

1 lạng = 100 gam

Tiền tệ ở bối cảnh giả tưởng: (từ lớn đến nhỏ)

Tờ Gmp, tờ Smp, đồng vàng, đồng bạc, tiền đồng, xu.

1 tờ gmp(tờ tiền lớn):= 2 tờ smp(tờ tiền nhỏ)

1 tờ PB:= 50 đồng vàng

1 đồng vàng:= 100 đồng bạc

1 đồng bạc:= 100 tiền đồng

1 tiền đồng:= 30 xu

Tờ lớn và tờ nhỏ rất ít dùng, chỉ khi có quyền thế, là đại thương nhân, giàu có người mới sử dụng, người dân thường không nhiều tiền đến mức đổi thành tờ lớn tờ nhỏ như vậy. Thường lưu thông bốn loại đồng tiền trên thôi, nhiều nhất vẫn là bạc, đồng, xu.

Ps: Trên đều không phải là thực tế, thỉnh không cần đem so với hiện thực.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.