Cuối cùng sau khi bữa tiệc ngoài trời kết thúc thì Nhị Gia không hề trở lại.Cả 4 người bọn họ ai nấy cũng đều giải tán về nhà.Tử Kì từ chối Lâm Duệ đưa về,cô nàng chạy sang kéo lấy cánh tay của Quế Tư Hạ rồi rời khỏi.
Vừa nhìn là cô biết ngay bọn họ lại giận hờn nhau,Quế Tư Hạ tính tình hòa nhã cô cũng không biết nên mở lời làm sao.Chỉ vụng về mà an ủi Tử Kì.
-Tớ sẽ luôn ủng hộ cậu,à không tớ sẽ luôn bên cạnh cậu.Cậu hãy làm những gì mà bản thân mình muốn đừng để bản thân mình chịu thiệt.
Tâm trạng của Tử Kì bây giờ cực kì phức tạp,cô nàng kéo dài một hơi rồi ôm chặt lấy cánh tay của cô mà thở dài.
-Ừm,cảm ơn cậu.
Cả hai không ai nói thêm gì cả chỉ yên lặng sánh vai đi về phía ngôi nhà nhỏ.Gần đến bên nhà cô cùng Tử Kì cũng chia tay nhau.Nhìn bóng lưng của Tử Kì khuất thì cô mới quay lưng tiến vào bên trong nhà.
Lúc này mẹ Quế đang thu dọn nhà cửa,những vật dụng linh tinh đều được bà gói gọn vào thùng giấy.Cô chớp mắt vài cái rồi chạy về phía mẹ của mình cất giọng.
-Mẹ,mẹ làm gì thế.
-Tiểu Hạ về đấy à.mẹ đang dọn bớt đồ ấy mà.
-Sao lại dọn ạ,mấy thứ này đều cần dùng mà ạ.
Mẹ Quế dừng lại việc trên tay,bà chống đầu gối đứng dậy kéo lấy cánh tay của cô lại gần chỗ đệm ngồi xuống.Khuôn mặt dù đã có tuổi nhưng không hề xuất hiện nếp nhăn nào,nét cười lại vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em/3317298/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.