Ở trong căn phòng ngủ trên tầng hai,trên chiếc ghế lông mềm Quế Tư Hạ khó chịu trở mình.Cơn buồn ngủ cũng đã vơi đi,đôi mắt hạnh hé mở thích nghi với ánh sáng.Dần dần mới mở to mắt ra được,nhìn thấy bóng lưng trước mắt cô liền giật nảy mình.
Hốt hoảng mà ngồi bật dậy,có ai mà mới thức dậy nhìn thấy bóng lưng người mà không sợ kia chứ.
Ngụy Tư Đằng nghe thấy tiếng động liền gập lại cuốn sách xoay lại nhìn cô.
- Ngủ có ngon không?
- Nhị Gia…Anh làm em hết hồn đấy.
Quế Tư Hạ vừa chỉnh trang lại quần áo vừa đáp lại anh.Trong lúc cô ngủ anh vẫn ngồi ở đó sao?anh tới lúc nào mà cô cũng không hay.Lần đầu tiên cô ngủ ngon như vậy ở chỗ lạ đấy.
Nhìn đến vẻ mặt còn chưa tỉnh ngủ hẳn của cô thì anh liền đưa tay véo nhẹ lên gò má mềm mại của cô.Giọng nói cưng chiều cất lên.
- Em đi rửa mặt đi rồi ra ăn cơm.
Cứ như vậy Quế Tư Hạ liền theo sắp xếp của anh mà làm,ngay cả bản thân cô cũng không biết rằng mình vậy mà ngủ một mạch đến tận 7 giờ tối.May sao cô đã nhắn tin trước cho Tử Kì không là lại cho cô bạn leo cây rồi.
Quế Tư Hạ đi vào phòng ăn,trước bàn ăn đã bày đủ món.Ước chừng cho khoảng 5 người ăn nó,nhà anh hôm nay có khách đến sao.Nhất thời khẩn trương cô nhìn về phía anh mà lên tiếng.
- Nhà anh có khách đến ạ.
- Không có,em lại đây.
Đến khi cô ngồi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3332763/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.