Cả cơ thể lạnh lẽo của thiếu niên bao quanh lấy cơ thể của cô.Nhịp tim điên cuồng đập rộn ràng không biết được là của cô hay là của anh.
Quế Tư Hạ ngẩn người tại chỗ,không biết nên nói gì,không biết nên làm gì.Chỉ vừa nghĩ đến gương mặt không có chút huyết sắc nào của Nhị Gia thì cô không muốn cứng rắn với anh nữa.
Qua một lúc cơ thể lạnh lẽo của anh dần dần được cơ thể cô sưởi ấm thì giọng khàn đặc kia liền vang lên.
- Tôi nhớ em.
Cô nghẹn ngào,suy nghĩ lại càng loạn hơn.Cảm thấy những tổn thương trước đây liền bị một câu nói của anh mà tan biến.Ngay cả sự kiên trì cuối cùng này bị anh đánh cho tan tác.
Anh lại nhỏ giọng khàn khàn nói tiếp.
- Em đừng thích người khác được không,tôi không chịu đựng nổi nữa đâu.
Không hiểu sao đáy mắt cô lại cay xè,đôi mắt hạnh phiếm hồng.Cô thật sự không thể hiểu nổi cảm xúc của anh,nhưng lần này cô vẫn muốn hỏi rõ ràng.
- Anh thích em sao?
- Thích.
Nhị Gia trả lời rất nhanh,không một chút do dự nào cả.Quế Tư Hạ không kiềm được lòng liền hỏi tiếp.
- Anh có vị hôn thê….Thích em thì có nghĩa lý gì chứ.
Cơ thể của cô ngay tức khắc được buông lỏng.Nguỵ Tư Đằng nắm chặt hai bả vai của cô.Giọng nói từ tốn nhưng mang theo sự chắc chắn.
- Tôi huỷ hôn rồi.
“……”
Quế Tư Hạ nháy mắt nhìn người trước mắt.Từ trong đôi mắt đen láy kia phảng phất bóng hình của cô.Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3331787/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.