Trong khoảng thời gian cuối cấp kia.Quế Tư Hạ ngoài việc chui đầu vào học cô cũng không còn suy nghĩ nhiều đến vấn đề khác.
Dường như Nhị Gia không hề xuất hiện trong cuộc sống của cô.Anh hoàn toàn biến mất sau ngày hôm đó.Kết quả này chính là thứ cô mong muốn.
Một người thích sự mập mờ một người muốn rõ ràng thì không nên ở bên nhau.Đó là điều cô có thể miêu tả về cả hai trong lúc này.
Quế Tư Hạ ngồi bên ngoài hiên nhà hóng gió mát.Bên cạnh là Châu Tân Hàm đang đọc sách,Hạc Hiên đang chơi game.Mỗi ngày cô đều ở cùng bọn họ,tâm trí cũng không rảnh rỗi để nghĩ đến anh nữa.
Thời gian thật sự trôi qua rất nhanh,càng lớn cô lại càng cảm thấy chỉ cần nhắm mắt một lát thì thời gian liền lướt qua hệt như một thước phim quay nhanh vậy.
Cách đây một tuần bọn cô đều đã tốt nghiệp cấp ba.Thời gian này ngoài đi chơi đây đó thì chính là việc chờ đợi ngày nhập học.
Cả ba người bọn cô đều ghi danh chung vào một trường chính là Đại Học Bắc Kinh.Cũng chẳng hiếm lạ gì,điểm số của cả ba luôn đầu bảng xếp hạng nên rất thuận lợi mà đậu vào.
Hạc Hiên ngồi bên cạnh cô,anh dừng lại máy chơi game.Đưa tay lấy một miếng dưa để bên miệng của Quế Tư Hạ.
- Há miệng nào.
“….”
Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì miếng dưa liền bị Châu Tân Hàm cướp mất.Anh ăn ngon lành còn không quên nhếch miệng cười.
- Cảm ơn nhé,cậu rảnh như thế thì đút tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3331684/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.