Sau bữa cơm tối,người lớn đều đi đến phòng khách trò chuyện.Trên bàn ăn lúc này chỉ còn lại ba người.Hứa Dụ nhìn sang em gái rồi lại nhìn đến người đối diện.
Tên mặt lạnh kia vẫn cứ nhìn em gái cô còn em gái thì lại cúi đầu không dám nhìn lên.Tình huống này có phải cô là người dư thừa không,tốt nhất là chuồn đi thôi.Lên lầu kiếm Tử Kì chơi,con bé nói không ăn cơm nên ở trên đó hẳn là đang rất chán.
- Tiểu Hạ,chị lên phòng cùng Tử Kì nhé.
- Em đi cùng chị.
- Ngồi xuống,tôi có chuyện muốn nói với em.
‘…’
Quế Tư Hạ vừa đứng lên thì giọng nói trầm khàn kia vang lên,rất có tính uy hiếp.Khiến cô không muốn cũng phải ngoan ngoãn mà nghe theo.Hứa Dụ hình như đã hiểu lầm gì đó rồi,chị ấy còn đưa mắt ra hiệu cổ vũ cho cô nữa chứ.
Người đã đi rồi bầu không khí lúc này còn căng thẳng hơn,Ngụy Tư Đằng nhìn vẻ mặt kia của cô thì cười khẩy một tiếng.Anh rời khỏi ghế của mình,đi thẳng qua ghế của cô.
Rất nhanh đã bao quanh lấy người của cô.Hai cánh tay của anh chấn áp trên mặt bàn,bao vây xung quanh cơ thể nhỏ nhắn kia.Hơi thở ấm nóng phả đến sau gáy của cô,Quế Tư Hạ trợn tròn mắt.Cô không dám xoay đầu lại,chỉ căng cứng mà bất động tại chỗ.
- Em ghét ở cùng tôi đến vậy sao?
Nghe giọng nói trầm ấm kia của anh còn có chút tủi thân,cô liền bất giác xoay lại.Chỉ là muốn nhìn xem vẻ mặt lúc này của anh.Khoảng cách của cả hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3331682/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.