Châu Diệu Hàm rót cho ông cụ một tách trà,cười ngọt ngào lấy lòng.
-Hôm nay cháu trai của ông ghé ạ.
Ông cụ vừa nhìn vẻ mặt của cô nhóc liền hiểu ngay ý,ông mỉm cười hiền hậu.
-Lát nữa hai đứa ở lại ăn cơm nhé,để ta giới thiệu cháu trai cho hai đứa luôn.
-Vâng ạ.
'.....'
Quế Tư Hạ không quan tâm chủ đề đó lắm.Cô đi lại về phía của Uyển Dao chơi cùng cô bé,nào ngờ cô bé hào hứng ngoài sức mong đợi.Hết kéo cô đến chỗ này rồi lại đến chỗ khác chơi,khiến hơi của cô cũng cạn kiệt.Mệt không tả nổi.
Cuối cùng cũng có người đến giải cứu cho cô.Ông cụ đi qua nhìn vẻ mặt ướt đẫm mồ hôi của cháu gái liền hạ giọng.
-Dao Dao,cháu đi theo bảo mẫu đi tắm rửa đi.Rồi xuống ăn cơm.
-Vâng ạ.
Quế Tư Hạ cùng Châu Diệu Hàm đi theo ông vào phòng khách ngồi,ông cụ thở dài một hơi rồi uống ngụm trà.
-Con bé từ nhỏ đã ở nhà chơi với ông già này,cha nó lại bận rộn công việc quá.Mẹ thì mất sớm,tuổi còn nhỏ như thế ta cũng thương xót nó lắm.May sao có tụi cháu đến chơi cùng với nó.
Nghe ông cụ nói như thế,cô không thể nào ngờ được.Trước đó cô vẫn không thấy cha mẹ cô bé đâu cũng không tiện dò hỏi,ai ngờ.....Sau này cô nên thường xuyên đến chơi cùng cô bé mới được.
Trò chuyện một lúc thì bên ngoài sân tiếng xe chạy vào vang lên,quản gia chạy vào vui vẻ mà thông báo.
-Ông chủ,thiếu gia tới rồi ạ.
-Mau mau,để ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3325124/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.