Ngồi bên ngoài trời một lúc lâu,bàn tay với những ngón tay thon dài khẽ xoa lên chiếc di động.Cô vậy mà không thèm gửi cho anh một tin nhắn nào cả,đoạn chat của cả hai vẫn dừng ở đoạn tin nhắn cô hỏi anh có muốn ăn bánh quy cô làm không.
Ngụy Tư Đằng đã xem đi xem lại không biết bao nhiêu lần.Về món quà của cô bị người ta đem vứt anh lại cảm thấy không có mặt mũi để nói cho cô.Làm sao anh có thể để cô biết được chứ,lại còn là món quà cô tự tay đan cho anh.
Suy nghĩ một lúc anh lại nhấn mở vào giao diện tin nhắn của cô.Lần đầu tiên anh chủ động nhắn tin cho một cô gái.Bởi anh biết,nếu anh không hành động thì cô hẳn sẽ biến mất hoàn toàn khỏi cuộc sống của anh luôn.
Ngụy Tư Đằng nhấn vào một hàng chữ.
'Tôi muốn ăn bánh quy'
Đọc lại thấy có hơi kì,anh lại nhấn xóa.Soạn lại một đoạn mới.
'Em ở đâu?'
Câu này rất bình thường,hợp tình hợp lý.Khi anh nhấn gửi đi thì vẻ mặt liền tối sầm lại.Dòng chữ hiện lên trên màn hình đâm thẳng vào mắt anh.
*Hiện bạn không thể gửi tin nhắn*
'.....'
Cô vậy mà kéo anh ra khỏi danh sách bạn bè?Ngụy Tư Đằng không tin vào mắt mình.Đôi mắt đen thẳm nhìn chằm chằm vào màn hình di động không rời.
Sau cùng giữa không gian tĩnh mịch liền vang lên tiếng cười trầm khàn của anh,âm điệu cực kì không mấy tốt đẹp.Cô gái nhỏ này đem đến cho anh rất nhiều cái lần đầu tiên đấy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3325121/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.