Từ biệt thự Ngụy Gia ra đến sân bay mất 1 tiếng đi đường.Từ Hà Thành bay 3 tiếng mới đến Bắc Kinh.Rồi sân bay từ Bắc Kinh đi về nhà của cha cô thì lại mất thêm 2 tiếng đi đường.Bởi vì khu nhà của cha cô nằm ở ngoại ô thành phố.
Châu Tân Hải là tên của cha cô.Ông vẫn đang chuyên tâm lái xe,lâu lâu lại hướng mắt nhìn về phía của mẹ mà cười ngọt ngào.Tuổi tác của cả hai cũng không lớn lắm,coo nên chuẩn bị tinh thần có em gái đi là vừa rồi.
Tân Hải nhìn lên chiếc kính quang sát cô con gái ở đằng sau.Ông cười hiền hòa giải thích đôi đường về chỗ ở mới.
-Nhà chúng ta nằm ở khu đại viện,ở đó đa số đều là gia đình quân nhân về hưu.Ông nội con trước kia cũng là quân nhân,nhà chính bây giờ là nhà của chú út con.Còn gia đình chúng ta ở ngôi nhà kế bên.Chỉ vừa mới xây khi ta từ chiến trường quay về thôi.Chắc cũng đã được 2 năm rồi.À còn nữa,con còn 1 người chị gái.Lát nữa ta sẽ giới thiệu sau.
-Vâng ạ.
Về người chị này cô đã nghe mẹ nói qua.Là con gái chiến hữu của ba,ông ấy không may qua đời.Gia đình lại nghèo khổ,chị gái kia không nơi nương tựa nên cha cô mới nhận nuôi.Lớn hơn cô 1 tuổi nhỉ,bằng tuổi của Nhị Gia....
Chỉ vừa nghĩ đến anh là cô lại giật cả mình.Lại nữa rồi,cái tính cách hở tí là lại đem người khác ra để ví von cùng anh.Phải mau bỏ cái tật này thôi,cứ đà này thì sao mà quên anh được.
Chiếc xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3325116/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.