Ngồi bên ngoài trời một lúc lâu,đến khi nướt mắt trên đôi gò má ửng hồng khô hẳn cô mới chậm rãi đứng dậy.Khuôn mặt tinh tế cùng đường nét xinh đẹp ngắm nhìn hình ảnh của bản thân phản chiếu bên dưới mặt nước bên trong hồ cá gần đó.
Đôi mắt mắt hạnh trong sáng lấp lánh bây giờ không khác gì một bầu trời đêm tĩnh lặng.Quế Tư Hạ khẽ đưa mắt nhìn lấy túi đồ tự tay mình làm trên tay,bên trong chính là khăn quàng cổ tự tay cô đan.Đã phải thức đêm mấy hôm liền để làm ra nó.Đã nhận phần đáp lễ quý báu thế này rồi cô cũng nên tặng quà cho anh.
Cô cố gắng hít lấy một ngụm khí lạnh,ngay vừa lúc cô định cất bước trở lại bữa tiệc thì giọng nói trầm thấp từ phía sau lưng vọng lên,trái tim đang yên ổn chưa lâu liền nhảy dựng lên.Đôi đồng tử màu nâu khẽ xao động.
-Sao lại ra ngoài này.
Quế Tư Hạ quay lại nhìn người thiếu niên đang từng bước tiến đến gần cô.Lần này cô không còn biểu cảm vui sướng khi nhìn thấy anh nữa,cảm xúc của cô như bị ăn mòn lấy.Từng đợt lí trí được cô thu gọn bây giờ liền nảy mầm như trước.Thật chẳng có tiền đồ,sao cô lại đem trái tim cho một người vô tâm như anh kia chứ.
Ngụy Tư Đằng nhận ra vẻ khác lạ trên người của cô,tuy rất nhỏ nhưng anh có phát giác ra được.Mà chính anh cũng không thể giải thích được điểm khác lạ nằm ở chỗ nào.Nhưng chỉ cần anh bước lại gần cô thì cô lại lùi lại,hàng chân mày bất chợt nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-gia-thuong-em-2/3325109/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.