Thôi Văn Hi nhíu mày: "Không nhất thiết phải làm phiền đến Khánh Vương. Con sẽ thử tìm cách qua Vĩnh Ninh phủ. Trưởng Công Chúa có quan hệ gần gũi với trong cung, có thể sẽ có cơ hội."
Nghe vậy, Kim thị không khỏi hy vọng: "Thật sự có thể được sao?"
Thôi Văn Hi gật đầu: "Trước cứ thử xem sao."
Thôi Bình Anh thở dài: "Chuyện này có phần khó khăn, Nguyên Nương đừng ép mình quá. Cha không muốn con phải chịu thiệt thòi vì chuyện của Tam Lang. Nhị Nương nếu biết cũng sẽ tự trách mình."
Thôi Văn Hi mỉm cười: "Cha nói vậy là khách khí quá rồi. Trước đây cha thường dạy con rằng cả gia đình phải đồng lòng thì gia tộc mới hưng thịnh được. Con là trưởng nữ của Thôi gia, nếu trong khả năng của mình giúp đỡ được thì có gì không nên làm?"
Thôi Bình Anh nghe vậy thì rất vui mừng: "Con có thể nghĩ như vậy, cha thật sự rất hạnh phúc."
Thôi Văn Hi nghiêm giọng: "Đó cũng vì cha và đại ca không coi Trường Nguyên là người ngoài, luôn hiểu sự khó khăn của con và thật lòng thương con. Với một gia đình như vậy, con tuyệt đối không thể quên ơn."
Thôi Văn Tĩnh ôn hòa nói: "Ngày sau, nếu Nguyên Nương muốn về, nhà mẹ đẻ luôn chào đón muội. Kim Ngọc uyển từ đầu đến cuối giữ lại cho muội, Thôi gia luôn có một chỗ cho muội ở. Nếu không muốn về thì cũng không sao, khi nào nhớ nhà thì về thăm chúng ta, không ai ép buộc muội cả."
Thôi Văn Hi nửa tin nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhi-ga-dong-cung/3701603/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.